ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 530

“Bạn tốt? Vậy mà vẫn xem là bạn tốt sao…” Violet thì thào lặp lại vài

lần, sau đó nói với tôi: “Người bán đứng Regulus, pha chế thuốc độc, cấu
kết với người ngoài bắt ngài ấy chính là ông cố của tôi.”

Tôi đặt tách trà xuống, kinh ngạc nhìn Violet.

“Còn người cầu xin Regulus bảo vệ người yêu của bà ấy, sau đó sai người

phóng hỏa rạp hát Barnum Museum, liều chết cứu Regulus ra, chính là bà
cố của tôi. Trận đại hỏa hoạn đó không chỉ thiêu hủy một nhà hát lớn, mà
còn làm chết cháy mười mấy mạng người, trong đó có một người là ông cố
của tôi.”

(Mời các bạn xem lại chương 14.1)

Violet đau xót mỉm cười, “Theo một góc độ nào đó mà nói, bà cố của tôi

đã chính tay giết chết ông cố, sau trận hỏa hoạn, bà nội nói bà cố cả đời
không bao giờ mỉm cười. Đương nhiên, bà không chỉ đau khổ vì ông cố, mà
còn cảm thấy hổ thẹn với Regulus. Nếu bà cố có thể chính tai nghe được
Regulus cho rằng bà là bạn tốt, không còn để ý đến chuyện gây tổn thương
nghiêm trọng đến ngài ấy nữa, bà nhất định sẽ cực kỳ vui vẻ.”

Violet đặt cuốn “Truyện cổ của Andersen” xuống trước mặt tôi, “Cô coi

như đã gặp được người cá thật sự, cho phép tôi giới thiệu cô những người
phù thủy chuyên chăm sóc hầu hạ cho người cá. Bà cố, bà nội của tôi đều là
những phù thủy theo hầu hạ Regulus, tôi cũng vậy!” Violet hướng về phía
tôi, cúi người hành lễ.

“Cái gì? Phù thủy?” Thần kinh của tôi cố gắng kiên cường một chút,

nhưng cũng bị hoảng sợ.

Violet cười nói: “Kỳ lạ thật sao? Mỗi câu chuyện về người cá đều có sự

tồn tại của phù thủy, tuy rằng bọn họ thường xuyên phải đóng vai ác!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.