ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 547

Vu Tịnh Tịnh không trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi, mà hỏi ngược lại:

“Cô cảm thấy thế nào?”

Tôi dựa lưng vào vách tường, ngồi trên mặt đất, im lặng không nói lời

nào.

Ngô Cứ Lam khẳng định biết ý đồ của Vu Tịnh Tịnh bọn họ, nhưng ngay

từ đầu, hắn đã nghiêm khắc cảnh cáo Vu Tịnh Tịnh. Thậm chí, hắn còn cố ý
dẫn theo tôi đến New York, an bài tiệc rượu long trọng, ở trước mặt mọi
người quỳ xuống cầu hôn, cử hành một nghi thức giống như buổi lễ đính
hôn chính thức, khẳng định là vì khiến cho Violet bọn họ thừa nhận tôi,
không làm ra những chuyện quá đáng.

Tôi chợt nhớ đến lời nói của hắn đối với Violet bọn họ: “Thẩm La là

người bạn đời kiếp này ta đã chọn, kể từ hôm nay chúng ta cùng chia sẻ
những hạnh phúc cuộc đời này ban cho, cũng sẻ chia những đau khổ mà
cuộc đời này mang đến.”

Lúc ấy, tôi thật sự đã bị những lời này gây xúc động, nhưng đến hôm nay,

tôi mới chính thức lý giải được sức nặng phía sau từng lời nói đó.

Tôi ngấn lệ, nở nụ cười.

Vu Tịnh Tịnh nhìn thấy biểu cảm của tôi, nhẹ nhàng nhếch khóe môi, nói:

“May mắn sáng sớm tôi đã gạt bỏ ý niệm trong đầu của bà nội, nói rằng bà
tuyệt đối không thể lừa dối cô đây là ý nguyện của ông chủ.”

Tôi hỏi: “Các người đối với tôi như vậy, không sợ Ngô Cứ Lam tức giận

sao?”

Vu Tịnh Tịnh nhìn tôi chằm chằm, biểu cảm cực kỳ phức tạp, “Sợ!

Nhưng… chúng tôi không có lựa chọn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.