ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 60

hoa quả.

Tôi có chút ngoài ý muốn, biểu hiện của hắn sáng nay không giống như

một kẻ hiểu được cách dùng khay đựng hoa quả cùng với mấy cái que xiên
trái cây, bất quá, đồ ăn ngon đang ở trước mắt, tôi lười suy nghĩ, nên vui vẻ
dùng cái xiên que, lấy một miếng dưa hấu, “Cảm ơn!”

Từ từ ăn xong nửa khay dưa hấu, tôi mới cảm thấy hồi phục được một

chút, liền nói với Ngô Cứ Lam: “Tôi và thợ trang trí nhà đã bàn bạc xong
xuôi rồi, buổi chiều ngày mai anh ta đến xem qua căn nhà, sẽ tính luôn giá
cả chi phí. Ngày mai anh nhất định phải quét dọn nhà cửa sạch sẽ, tiết kiệm
được đồng nào hay đồng đó.”

Ngô Cứ Lam “Ừ” một tiếng, tỏ ra đã hiểu được.

Đã đến giờ cơm chiều, tôi cân nhắc luộc một ít mì ăn lót dạ, thì đột nhiên

có tiếng đập cửa “Ầm ầm” vang lên.

Tôi vừa đứng lên, vừa hỏi: “Ai đó?”

“Là anh!”

Giọng của Giang Dịch Thịnh, hàng xóm lâu năm của tôi, hai người chúng

tôi xem như là cùng nhau lớn lên, hai đứa bé “thanh mai trúc mã” vô tư.
Bởi vì từ nhỏ chỉ số thông minh của hắn cực kỳ cao, không cần học luôn
cấp một, phút chốc vượt mặt kẻ phàm nhân như tôi, hiện tại hắn có biệt
danh là “Thần y”, còn là bác sĩ khoa ngoại của bệnh viện Nhân Dân ở trên
đảo. “Dịch Thịnh” và “Bác sĩ” đọc đồng âm, cho dù gọi là “Giang Dịch
Thịnh” hay “Bác sĩ Giang” đều giống y như nhau, nên mọi người liền đơn
giản gọi hắn như vậy.

Bình thường hắn hay lui tới, tôi sẽ sớm chạy ra mở cửa, nhưng hôm nay

lại dừng bước, vừa lên tiếng gọi “Ra ngay đây”, vừa chần chừ nhìn về phía
Ngô Cứ Lam. Ngô Cứ Lam cực kỳ nhạy bén, lập tức phát hiện ý muốn của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.