ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 65

Chân của tôi lập tức lảo đảo, thiếu chút nữa hất văng khay hoa quả lên

đầu của Ngô Cứ Lam. Ngô Cứ Lam dường như đã sớm đoán trước, một tay
vững vàng đỡ tôi, một tay đón lấy khay hoa quả, đặt nó lên bàn, cười nhìn
tôi nói: “Tiểu La rất có tính tự lập, không thích nhiều người đến làm phiền,
nhưng em ấy càng như vậy, tôi càng không yên tâm, dù sao công việc của
tôi cũng khá tự do, nên chạy tới đây trông nom em ấy một thời gian ngắn.”

Chu Bất Văn hỏi: “Anh Ngô đây làm nghề gì?”

“Lập trình viên, hay còn gọi là viết mã máy tính, loại công việc này làm ở

đâu cũng được, chỉ cần thực hiện đúng theo yêu cầu của khách hàng và giao
sản phẩm đúng hẹn thì được rồi.”

Lại còn làm Lập trình viên? Sáng hôm nay là ai đã chọc chọc gõ gõ lên

máy tính? Tôi trừng mắt nhìn Ngô Cứ Lam.

Ngô Cứ Lam cười tủm tỉm liếc mắt nhìn tôi một cái, vừa kéo tôi ngồi vào

cái ghế hắn đang giữ, vừa cực kỳ lịch sự nói với Chu Bất Văn: “Gọi tôi Ngô
Cứ Lam là được rồi, nếu không tôi cũng phải gọi cậu là anh Chu.”

Giang Dịch Thịnh nửa tin nửa ngờ trách cứ: “Tiểu La, em chưa nói với

anh là em có anh họ xuất sắc như vậy.”

Tôi cười ha ha, nói: “Mọi người ăn dưa hấu đi.”

Tôi cũng chẳng biết mình còn có anh họ, nhưng bất quá, hắn đã giải thích

chuyện xuất hiện ở trong nhà tôi, cùng với việc tiến dần từng bước vào cuộc
sống của tôi một cách cực kỳ hợp lý, chẳng gây chút phiền toái nào. Tôi
quyết định thu hồi suy nghĩ đánh giá hắn là một kẻ “Cương trực liêm minh,
không biết nói dối”, không phải hắn không biết nói dối, mà là rất khôn
khéo, cho nên lời nói dối “không ảnh hưởng tới ai” kia căn bản đối với hắn
không đáng để nói tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.