ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 66

Giang Dịch Thịnh và Chu Bất Văn thấy tôi có vẻ không thích nói nhiều

về anh họ của mình, cũng biết quan hệ đáng xấu hổ giữa tôi và mẹ, nên cả
hai cũng không muốn nói thêm nữa.

Chu Bất Văn chỉ vào cô gái xinh đẹp ở bên cạnh mình, nói: “Tiểu La, anh

giới thiệu một chút. Đây là Chu Bất Ngôn, em họ của anh.”

Tôi cười nói: “Chào em, chị là Thẩm La, trước kia là bạn thân của Chu

Bất Văn.”

Chu Bất Ngôn ngọt ngào nở nụ cười, nói: “Chào chị, Thẩm tỷ tỷ, em

thường nghe anh Văn nói nhiều về chị, rất muốn gặp chị một lần.”

Tôi cảm thấy câu nói của cô ấy có hàm ý khác, lại nghĩ không ra rốt cục

là có ý gì, nên chỉ có thể lịch sự mỉm cười.

Chu Bất Văn vội vàng xin lỗi tôi: “Chuyện ngày hôm qua, xin lỗi em. Rõ

ràng anh biết em, nhưng làm bộ như hoàn toàn không biết.”

Tôi nói: “Em hiểu mà, anh muốn tốt cho em thôi.”

Với tính tình của mẹ kế, nếu bà ta biết tôi có quen với luật sư thừa kế di

chúc, khẳng định sẽ nghi ngờ di chúc là giả.

Giang Dịch Thịnh nói: “Đừng nói chuyện phiếm nữa, bàn chuyện tối nay

ăn cái gì trước đã.”

Chu Bất Văn và Giang Dịch Thịnh bàn tính đi đâu ăn tối, cả ngày nay tôi

chạy tới chạy lui ở bên ngoài, thật sự rất mệt, không có hứng thú đi đâu
nữa, chỉ “ừ, à” phụ họa cho có lệ.

Chu Bất Văn cười nói: “Chạy tới chạy lui ở ngoài cả ngày như vậy mệt

lắm, chúng ta chủ yếu là bạn bè lâu ngày gặp nhau, ăn cái gì cũng không
quan trọng, nếu đã như vậy thì gọi vài món bên ngoài về đây ăn đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.