ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 81

máy thì thào mắng một câu, sau đó rút ra con dao cắt phăng cái dây đeo, xe
máy bị xóc mạnh, con dao sắc bén xẹt ngang qua bàn tay của tôi. Trong cơn
đau đớn, tay của tôi rốt cuộc cũng buông ra, cả người ngã trên mặt đất.
Không biết rốt cuộc ở trong mắt là bụi bẩn, hay là máu, tôi cảm thấy vừa
đau vừa không nhìn thấy rõ, chỉ nghe được tiếng xe máy gầm rú nhanh
chóng phóng xa, biến mất không thấy.

Từ lúc nhìn thấy chiếc xe máy cho đến lúc bị cướp đi, cùng lắm chỉ có 2-

3 phút đồng hồ, khu phố cổ vẫn yên tĩnh ấm áp, giống như chưa có chuyện
gì xảy ra, tôi lại giống như đã đi dạo một vòng xuống âm phủ.

Tôi cố gắng chống đỡ người đứng lên, một chân không có giày, hai bên

đùi bị ma sát trên nền đá bong tróc da thịt, tất cả đều là máu, trên mu bàn
tay bị thương, máu tuông không ngừng. Tôi cảm thấy trước mắt mơ hồ, căn
bản không thể nhìn thấy đường đi, lấy tay dụi mắt một chút, lại làm cho bụi
bẩn và máu trộn lẫn vào nhau, càng nhìn không rõ.

Tôi nghĩ muốn báo nguy, nhưng điện thoại ở trong túi xách, cũng bị cướp

đi rồi. Mờ mịt lần mò phương hướng về nhà, tôi vừa run rẩy đi từng bước,
vừa kêu lên: “Có ai không? Có ai không…”

Toàn thân tôi trên dưới đều đau đớn, càng cố gắng dùng sức, cố gắng kêu

lên, hy vọng có ai đó đến giúp đỡ, nhưng không biết có phải do giọng của
tôi khàn đặc không truyền đi được, hay là gần đây không có ai ở nhà, hay
không có ai đi qua. Một khắc đó, rõ ràng đang đi dưới ánh nắng mặt trời, lại
giống như đi vào một thế giới âm u lạnh lẽo.

Sẽ không có ai đến giúp tôi, trên thế giới này tôi chỉ có một mình.

Nếu không có ai nghe được, tôi sẽ không gọi, tuyệt vọng đến cuối cùng,

ngược lại sẽ thêm bình tĩnh. Sợ hãi vô ích, nước mắt vô dụng, giống như từ
trước đến nay, chỉ có một con đường thoát duy nhất, đó là cắn răng đi về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.