DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 231

Từ năm tám tuổi đã sống ở Anh nên con người cô rất thoáng, chưa

từng yêu ai nhưng lại rung động trước Trần Trạch. Lần gặp mặt đầu tiên, cô
nhìn ra được rằng anh đang gồng mình chống lại thế giới để che đậy một
điều gì đó. Và điều đó lại thu hút cô. Thế là cô đồng ý kết hôn với anh sau
hai mươi phút gặp mặt.

Hai tháng sau đó, hôn lễ diễn ra rất lớn như để khoe khoang sự giàu có

của hai bên. Ông Trần tặng con dâu căn biệt thự ở Úc, ông Bạch tặng con rể
khu nghỉ dưỡng ở đảo Hawaii. Quan khách chỉ biết há hốc mồm ghen tị với
sự khoe mẽ của hai nhà.

Ngày hôm sau cầm tờ giấy xác nhận đăng ký kết hôn trên tay, Bạch

Mộng Kỳ đã muốn xé nó. Đó là lần đầu tiên cô có ý nghĩ xé tờ giấy đó.

Những ngày sống chung thực sự không có gì là không thoải mái. Cô

dọn đến sống trong biệt thự của Trần Trạch nằm cách xa trung tâm thành
phố, rất yên tĩnh.

Hai người nằm chung giường nhưng anh chẳng đụng đến cô. Mặc dù

cô muốn làm gì đó nhưng không thể bắt đầu trước được, lỡ bị người ta từ
chối thì còn mặt mũi đâu mà nhìn người ta.

Buổi sáng, cô cố tình dậy sớm, nấu bữa sáng cho anh, chỉ là trứng và

bánh mì nhưng cũng xem như có lòng. Ban đầu Trần Trạch không thèm
đụng đến, sau này thấy cô vẫn kiên trì làm mỗi ngày, anh mới hạ mình ngồi
ăn cùng cô.

Bạch Mộng Kỳ nói rất nhiều, lại rất bữa bãi, ăn đồ ăn vặt thì rơi rớt

đầy nhà. Trần Trạch tức giận mắng cô vài tiếng. Cô giận dỗi chạy vào
phòng, và đây là lần thứ hai cô có ý nghĩ muốn xé nát tờ giấy kia.

Khóc một trận, cô mới nhận ra lỗi sai của mình, bước xuống xin lỗi

Trần Trạch, còn làm trò nũng nịu với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.