DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 243

Quả nhiên, Trần Trạch không đến được. Cô ngồi chờ anh suốt ba tiếng

đồng hồ, cuối cùng đành phải bỏ cuộc. Cô không thể trách anh, vì anh đã
nói có thể anh sẽ không đến được, chỉ là cô cố chấp thôi.

Vì từ nhỏ cô đã sống ở phương Tây nên cách ăn mặc cũng có hơi

thoáng. Chẳng hạn như bộ đồ ngày hôm nay của cô, phần cổ khoét hơi sâu,
cô thấy bình thường, vậy mà có mấy người đi ngang lại nhìn cô chằm
chằm, có người còn nói lời thô lỗ với cô.

Đang loay hoay đón taxi thì có một chiếc xe Bugatti màu đen dừng

trước mặt cô. Trong lòng còn hi vọng là anh Trần nào đó đến đón.

Đúng thật là anh Trần nào đó, nhưng là Trần Trình chứ không phải

Trần Trạch.

"Chị dâu, về à?" Cậu Trần hạ cửa xuống, chào cô. Bên cạnh ghế lái

còn có một cô gái xinh xắn, cô ấy gật đầu chào cô.

"Ừ, bắt xe khó quá!" Cô thật thà.

"Chị lên đi, em đưa chị về."

"Thôi, nhà cậu phía Bắc, nhà tôi phía Nam, có tiện đâu. Cậu về đi,

không sao đâu!" Cô từ chối.

"Chị cứ lên đi, chị đi một mình em không yên tâm!" Trần Trình tháo

dây an toàn, định xuống mở cửa cho cô.

"Thôi được rồi, nhờ cậu vậy!" Bạch Mộng Kỳ mở cửa, vội vàng chui

vào ghế sau.

Trên xe, cô lại luyên thuyên nữa, hỏi đủ thứ chuyện của Trần Trình và

Hạ Tuyết Duyên, còn hỏi khi nào họ kết hôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.