DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 302

Tối hôm đó, Võ Chiêu Dương đánh liều gửi mail cho Phùng Hải

Chính. Vì anh là nam thần của hội nữ sinh nên mọi thông tin của anh đều
được cập nhật trên trang web của hội.

Cô đánh dòng chữ "Chào anh, em là Chiêu Dương đây. Anh dạo này

thế nào?" vào ô tin nhắn, nhập địa chỉ mail của anh rồi bấm nút gửi.

Khi thông báo thư đã được gửi hiện ra, cô không mong đợi gì nhiều, vì

có thể anh không còn dùng hòm thư này nữa.

Nhưng chưa đầy năm phút sau, cô nhận được thư hồi âm của Phùng

Hải Chính, từ một địa chỉ mail khác. Trong thư, anh chỉ viết gỏn gọn mấy
chữ, "Đang thích ứng với khí hậu!" kèm theo icon chảy nước mũi. Ở phía
dưới bức thư là chữ kí của anh, đề tên và cách thức liên lạc.

Cô nhập vào ô tin nhắn vài câu hỏi muốn hỏi, ngẫm nghĩ một hồi rồi

lại xóa đi, sau đó đánh mấy chữ, "Anh giữ gìn sức khỏe." Rất lâu sau đó
anh không hồi âm lại.

Cô không biết mình có nên nói chuyện này cho Lý Huyên nghe không,

vì Lý Huyên từng nói cô ấy đã gửi rất nhiều thư cho Phùng Hải Chính
nhưng anh không trả lời.

Suy nghĩ một lúc, cô lại mở hộp thư lên, nhập vào ô nội dung, "Anh có

thể nói gì đó với Lý Huyên không? Cậu ấy đang buồn lắm!"

Nhìn chằm chằm hộp thư đến một hồi, cô quyết định tắt máy tính đi

ngủ. Trong một khoảnh khắc, khi màn hình hiển thị thư hồi âm của anh, cô
đã tự huyễn hoặc bản thân rằng mình quan trọng với anh, nên mới được anh
dùng email riêng để gửi thư lại. Cô chỉ hi vọng nhỏ nhoi rằng anh nhớ đến
mình, thế là đủ rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.