DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 32

Đầu mày anh nhíu chặt, cổ họng đắng chát và khô khốc. “Vâng, con

hiểu rồi, chiều con về ngay, nhờ mẹ chăm sóc cô ấy giúp con.” Lâm Hiên
cúp máy, anh day day trán, mối quan hệ của hai người trở nên thắm thiết
hơn nhờ đứa bé kia, vậy mà bây giờ lại đánh mất nó.

Anh thậm chí còn nhờ kiến trúc sư thiết kế phòng cho đứa bé, dù

không biết nó là trai hay gái. Ban đầu khi cô thông báo mình có thai, anh
thực sự bị sốc. Lúc đó, chuyện phải gánh thêm một hai miệng ăn không
phải là vấn đề chính, vấn đề là anh phải chịu trách nhiệm với nó, phải nuôi
dạy và cho nó đầy đủ tình thương yêu. Anh chưa chuẩn bị gì để có thể trở
thành người cha hoàn hảo.

Ba mẹ nuôi của anh ở bên cạnh thấy tâm trạng anh không ổn, mới hỏi.

“Henry? Chuyện gì vậy con?”

“Không có gì!” Anh vuốt mặt.

“Con trai, nếu có chuyện con cứ quay về đi, ba mẹ thật sự xin lỗi đã

gọi con về đây vào lúc này.” Ông Roberto nói, ánh mắt quan sát kĩ cậu con
trai.

“Thực ra bạn gái con có thai,...” Anh ngập ngừng.

“Ơn Chúa, con bé khoẻ chứ? Mẹ rất mong được gặp cháu mình.” Bà

Roberto vui sướng ôm chầm lấy anh thay cho lời chúc mừng.

“Nhưng cái thai mất rồi. Sáng nay...” Gương mặt anh hằn lên vẻ đau

khổ.

“Lạy Chúa tôi, sao chuyện đó lại xảy ra? Con mau quay về xem cô ấy

thế nào đi, ở đây có chúng ta rồi...” Ba nuôi của anh đặt tay lên vai anh, kéo
vợ vẫn đang hoảng hốt vào lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.