DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 326

Nếu cô là người lạ, cô cũng sẽ nhìn anh như vậy, bởi cái khí chất của anh
không giống với bất kì ai cô từng gặp qua, hơn nữa anh còn sống ở nước
ngoài một thời gian, nên cái phong thái cực kì cuốn hút ở cái vùng tỉnh lẻ
này. Có chút lạnh lùng, lại có chút ấm áp.

Phùng Hải Chính mua một cặp vé phim tình cảm, trước đó anh có hỏi

cô thích xem phim gì, cô bảo phim nào người ta hay xem là được, anh đến
quầy hỏi thì người ta giới thiệu cho bộ phim này.

Cô theo anh vào rạp, ổn định chỗ ngồi thì phim vừa bắt đầu. Ừm, khúc

đầu khá ổn, mô-típ yêu đương cũ rích. Đó là suy nghĩ của cô trong mấy
chục phút đầu của bộ phim, cho đến phần sau, cô đã hoàn toàn sai.

Cả rạp đầy tiếng xì xầm, cô thậm chí còn nghe được cả tiếng môi lưỡi

quấn lấy nhau. Khi nhìn tên bộ phim trên tờ vé, mặt cô đỏ bừng lên, cơ thể
trở nên rạo rực. 50 sắc thái. Bộ tiểu thuyết nổi tiếng được chuyển thể thành
phim và cô đang xem nó với người cô thích...

Không chỉ dừng lại ở những nụ hôn càng về sau, không khí trong rạp

cũng nóng bỏng hệt như cảnh trên màn ảnh lớn. Tiếng rên khe khẽ phát ra
sau lưng cô, họ thực sự làm rồi sao?

Võ Chiêu Dương liếc sang Phùng Hải Chính, anh xem phim một cách

chăm chú mà biểu cảm chả thay đổi là mấy, chỉ đôi lần anh hơi chau mày
lại.

Sau hơn một tiếng rưỡi đồng hồ chịu đựng, cuối cùng Võ Chiêu

Dương cũng được giải thoát. Thay vì bàn luận về bộ phim như việc vốn dĩ
phải làm, cô lại hỏi về kế hoạch trong tương lai của anh. Nhưng anh lại hỏi
cảm nghĩ của cô về bộ phim. Võ Chiêu Dương cứng họng, cô khống biết
phải bình luận về cái gì!

"À thì... diễn viên đẹp, chất lượng hình ảnh tốt..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.