DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 362

khiến anh chán ngán.

* * *

Hai tuần sau đó công việc của anh càng lúc càng nhiều. Bản thiết kế

phải sửa đi sửa lại nhiều lần, bên đối tác liên tục làm khó anh, đòi hỏi các
chi tiết phức tạp. Có hôm anh phải thức nguyên đêm để kịp giao bản thảo.

Thấy anh thức khuya làm việc, Lý Quân muốn làm gì đó cho anh. Cứ

đến khuya mà phòng làm việc của anh còn sáng, cô sẽ tự động đi pha cho
anh cốc cà phê hoặc làm chút đồ ăn nhẹ. Lần đầu tiên, cô không biết khẩu
vị của anh thế nào, thế là cho sữa nhiều hơn cà phê. Anh nhấp một ngụm
liền phun ra lại. Anh bảo anh không thích sữa, lần sau pha cho anh cà phê
thôi. Cô gật đầu nghe theo.

Ba tuần sau đó, Cao Khắc phải đi Nhật để nghiên cứu công trình gì đó.

Trước khi đi, anh không thông báo cho Lý Quân biết, vì anh nghĩ rằng điều
này không cần thiết.

Sáng sớm hôm đó anh xách vali ra khỏi nhà, đón xe ra thẳng sân bay.

Mọi chuyện ở Nhật diễn ra suôn sẻ. Khi về khách sạn nghỉ ngơi, anh

không tự chủ được, mở camera an ninh ở nhà lên xem.

Camera ở phòng khách, ban công tầng hai, sân sau không có một bóng

người. Cứ nghĩ là Lý Quân đi ngủ rồi, nhưng khi nhìn đến camera ở cửa
chính, anh hơi giật mình.

Lý Quân ngồi trước cửa, mười lăm phút sau cô vẫn ngồi ở đó và

không có dấu hiệu định vào trong.

Bấy giờ anh muốn liên lạc với cô, hỏi xem cô đang làm gì ngoài đó.

Nhưng chợt nhận ra cô không có điện thoại, cũng chẳng biết làm thế nào để
liên lạc với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.