DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 363

Anh nghĩ đến Lý Huyên, muốn nhờ con bé thì cũng phải đợi đến sáng

mai. Anh bối rối không biết phải làm thế nào. Thế là anh cứ nhìn chằm
chằm cái bóng nhỏ trên màn hình, cho đến khi cái bóng ấy quay về phòng
ngủ, anh mới chịu tắt máy tính đi nằm nghỉ.

Cao Khắc nằm trên giường, anh nhận ra bản thân có quan tâm đặc biệt

đến Lý Quân nhưng anh lại phủ định việc mình thích cô gái ấy. Anh cho
rằng vì họ sống chung với nhau cũng được một thời gian, nên anh chỉ quan
tâm cô như một người thân. Vả lại bây giờ cô đang sống ở nhà anh, nếu lỡ
xảy ra chuyện gì thì anh không tránh được liên lụy.

* * *

Đi tới đi lui mãi, khi không chống lại nỗi cơn buồn ngủ, Lý Quân mới

về phòng, leo lên giường nằm.

Tối hôm qua Cao Khắc không về nhà, đem nay cũng thế. Cô đã cố

gắng thức đợi anh về nhưng không thể đợi thêm được nữa.

Cô chỉ lo anh gặp chuyện, vậy thì cô chẳng biết phải nương dựa vào

ai. Bố mẹ cô mất từ khi cô còn rất bé, sống ở viện mồ côi đến năm bảy tuổi
thì được người đàn ông kia nhận nuôi. Cuộc sống của cô thay đổi từ đó, từ
một đứa nhếch nhác bỗng biến thành công chúa.

Nghĩ đến người đàn ông ấy, cô vô thức cuộn người lại, những kí ức cứ

ùa nhau về, khiến nước mắt cô trào ra.

* * *

Ngày hôm sau, Lý Huyên đến. Cô ấy mang theo rất nhiều đồ ăn cho

Lý Quân.

“Anh Cao Khắc... anh ấy có chuyện gì sao?” Lý Quân hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.