DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 419

"Em nói dối anh làm gì?" Cô bĩu môi, vờ giận dỗi.

"Để anh khỏi vứt đống sách vớ vẩn của em đi!" Trần Trình để cuốn

sách lên bàn, liếc cô một cái.

Hạ Tuyết Duyên bị bắt thóp, cô cười xòa, nằm đè lên người anh, ngón

tay vẽ mấy vòng tròn liên tiếp trên ngực anh. "Anh lại nghĩ xấu cho em. . ."

"Vậy thì em nên làm gì để anh suy nghĩ không vứt mấy cuốn tiểu

thuyết của em? Chẳng hạn như học được điều gì hay ho từ chúng?" Trần
Trình nhìn cô đầy mong đợi.

Hạ Tuyết Duyên cười thẹn thùng, chủ động đi tắt điện. . .

2.

Lâm Tư Mẫn càng lớn, tính tình càng giống Lâm Hiên, đặc biệt là

cách ăn nói.

Từ lúc bốn tuổi, con bé chỉ thích chơi trò chơi trí tuệ, không có hứng

thú với búp bê hay mấy món đồ chơi của con gái. Hà Mẫn Nhu còn lo con
gái sẽ thuộc giới tính thứ ba, thì con bé nhìn cô, nói rằng. "Mẹ, con lớn rồi,
mẹ đừng mua mấy thứ đồ con nít như vậy cho con. Con chỉ thích mấy món
đồ như thế này thôi!" Con bé đưa chỉ vào bộ mô hình lắp ráp nhà cửa.

Ban đầu Hà Mẫn Nhu có chút buồn phiền, nhưng càng về sau, cô càng

buồn phiền hơn. Cô mong rằng con gái sẽ có chút gì đó điệu đà giống cô,
lúc ấy hai mẹ con sẽ diện đồ đôi, cô còn có thể làm tóc cho con bé và ti tỉ
chuyện đáng yêu khác. . . Vậy mà bây giờ thì khác rồi, Lâm Tư Mẫn chẳng
có hứng thú gì với công cuộc làm đẹp, đưa gì con bé sẽ nặc nấy. Con bé
còn chẳng thèm than thở, để mặc Hà Mẫn Nhu muốn làm gì thì làm.

Càng lớn, con bé càng ít nói chuyện với cô, có chăng cũng chỉ nói vài

chuyện lặt vặt ở trường. Thay vào đó, con bé lại khá thân thiết với Lâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.