ĐỂ CON BẠN GIỎI NHƯ EINSTEIN - Trang 193

C

Chương 9

VUI CHƠI: YẾU TỐ CỐT LÕI

CỦA HỌC HỎI

hị Marianne Myers, giám sát viên tại một cửa hàng cung
ứng, vừa nhai bánh mì vừa chăm chú nhìn tờ lịch dán trên
cửa tủ lạnh. Còn chồng chị, anh Dennis, thợ làm vườn, vừa

uống nước cam vừa hướng ra cửa và nói:

- Anh biết rồi! Anh phải đón con lúc 3 giờ chiều rồi chở con đến
cửa hiệu Gymboree. Em yên tâm. Anh sẽ lo hết.

- Rồi sau đó thì sao, hả anh…? - Marianne gợi ý. Cô muốn viết ra
giấy mọi việc cần làm cho chồng biết vì tuần trước, thay vì đưa
con đến bữa tiệc sinh nhật của nhà Rymer, anh lại đưa bé về nhà.
Chị Marianne nghĩ “khoảng thời gian chết” ấy thật vô bổ: Bé
Alyson chơi thú nhồi bông một mình còn Dennis cắm cúi lo việc
riêng, mặc kệ con năn nỉ sang chơi cùng.

- Ừ, sau đó. đưa con đến nhà bà Majors. - Dennis hơi ngần ngừ và
anh thấp thỏm mong đó là phần việc cuối cùng trong hôm nay.

- Không, anh à! - Marianne cố gắng dịu dàng hết sức có thể. -
Chúng ta phải chuyển buổi học violon của con sang hôm nay vì
ngày mai con đi chơi ở sở thú. Em biết là rất khó để làm răm rắp
theo thời gian biểu. Nói thật với anh là hôm qua, em còn chở
nhầm con đến lớp mỹ thuật vì cứ đinh ninh đang là thứ năm đấy!

- Thôi được rồi. Anh nhớ rồi! - Dennis thở dài và đi ra xe. Anh luôn
thấy việc chăm sóc cây cảnh còn nhẹ nhàng, thư giãn hơn là
chăm con nhỏ. Anh hay tự hỏi không biết vợ chồng anh phải làm
sao để “tuân theo” cái thời gian biểu phức tạp của con.

192

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.