quần vợt vui thật đấy”, còn các khán giả trẻ được hưởng một quãng thời gian
vui vẻ. Sau đó tôi sẽ hỏi: ”Làm thế cũng dễ đấy chứ?”, thay vì nói: “Làm
được thế có khó quá không?” như một số huấn luyện viên khác.
Bạn sẽ thấy là nếu được vui chơi, trẻ sau đó sẽ hào hứng học kỹ thuật. Quan
trọng là trẻ phải được bắt đầu từ những bước đơn giản và sẽ từ cơ sở đó học
cao lên. Những nhiệm vụ đầu tiên ở nhà trẻ phải là những nhiệm vụ mà trẻ
không thể không thành công. Ví dụ, nhiệm vụ đó trong nghệ thuật sẽ là vẽ
bằng ngón tay. Làm sao mà bạn làm hỏng thao tác được? Đó là điều không
thể. Những kiệt tác sẽ từ đó mà hình thành.
Tôi muốn một lần nữa nhấn mạnh tầm quan trọng của điều này: những bước
nhỏ là tối quan trọng. Nếu bạn đi trượt những bước đầu tiên, con bạn sẽ
không thể đi xa hơn. Thay vì có thêm một cánh cửa phụ, cánh cửa chính sẽ
sập lại và bị khóa vĩnh viễn.
Sau đây là một ví dụ từ kinh nghiệm của chính bản thân tôi. Anh trai tôi, Carl,
trượt tuyết rất giỏi. Một hôm, khi chúng tôi còn học đại học, anh nói: “Wayne
này, mình đi trượt tuyết đi, anh sẽ dạy em.”
“Vâng anh Carl. Em sẽ theo anh”
Lên núi, anh tôi nói: “Wayne này, em là một vận động viên giỏi, vậy hãy lên
đỉnh và trượt xuống đi.”
“Vâng.”
Khi chúng tôi lên đến đỉnh, tôi bị ngã khỏi ghế và va phải hai người trượt
tuyết đang làu bàu trong cáp treo. Khi tôi đứng lên được, Carl nói: “Em phải
làm thế này này.”
Anh trình diễn cho tôi xem trong vòng năm giây rồi bắt đầu trượt xuống chân
núi một cách điệu nghệ.
Còn tôi, tôi đã làm thế nào? Tôi bắt đầu trượt theo đường bằng với tốc độ rùa
bò rồi nỗ lực tăng tốc. Đó cũng là lúc tôi trượt dài và ngã dúi dụi. Ván trượt
của tôi văng ra xa, tôi lấy hết sức bình sinh mới đứng dậy được, bị xây xát
khắp nơi và chảy máu rất nhiều. Nhưng điều tệ nhất là những người đang