cô ấy không dành nhiều thời gian cho chúng cháu.”
“Tiếp tục đi, những điều khác nữa.”
“Vâng, cô ấy lập thời khóa biểu gồm nhiều trận thi đấu cho bọn cháu, cô ấy
rất ngăn nắp. Cô ấy bao quát trận đấu, và cô ấy thật sự chăm sóc và chăm chỉ
hướng dẫn chúng cháu.”
“Được rồi, Josh, khi cháu về nhà, ta muốn cháu ngồi và viết lời cảm ơn vì tất
cả những gì cô ấy làm cho cháu và các bạn ở trong đội vào mùa xuân vừa
qua.”
Josh đã viết những lời cảm ơn tuyệt vời, chân thành và gửi cho huấn luyện
viên.
Tôi đã nhắc cậu bé ghi lại tất cả suy nghĩ và quan điểm, và để cho cậu bé trở
thành huấn luyện viên và cũng có những vận động viên khác. Khi Josh trở lại
trường học, huấn luyện viên đã để cậu bé làm đội trưởng của đội. Tôi liền viết
cho Josh; “Này anh bạn, điều gì là vinh dự kỳ diệu và trách nhiệm to lớn.
Cháu hãy ra ngoài kia, giúp đỡ huấn luyện viên và những bạn khác trong đội
đi chứ?”
“Vâng, cháu sẽ làm điều đó, chú Wayne ạ!”
Để mở rộng ý tưởng này, Josh hợp tác với những người được chọn để ra khỏi
đội “vì có huấn luyện viên”. Khi những thanh niên trẻ này có liên quan tới
câu chuyện của tôi. Tôi trả lời lại: “Các cháu đã đánh mất nhiều thứ. Các cháu
đã không thật sự cạnh tranh và tham gia vào chương trình thi đấu. Các cháu sẽ
không thể hoàn thành được bất cứ điều gì nữa.”
Thời gian sau, bạn của Josh quay lại với đội và luôn nghe theo huấn luyện
viên.
Một vận động viên phải biết hỗ trợ đồng đội. Một bài luyện tập hay môi
trường diễn tập giúp cho sự tiến bộ khi bạn ra đó mỗi buổi chiều cùng bạn bè.
Khi các bạn làm việc cùng nhau, giúp đỡ và ủng hộ lẫn nhau, đó là điều tốt.
Hiển nhiên là những đội vô địch luôn phải nhờ tinh thần đoàn kết. Sự đoàn
kết bắt đầu khi một người hỗ trợ và ủng hộ cho những người khác, khi đó tinh