ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 117

Chui lỗ chó? Bị người trông thấy thật xấu hổ.

Đang lúc vò đầu bứt tai hết sức xoắn xuýt, lại nghe tiếng nói chuyện

của một nam một nữ càng ngày càng gần.

Đành phải vậy, Úy Tuệ cắn răng một cái, quỳ xuống, làm việc nghĩa

không chùn bước - chui lỗ chó.

Bên kia, trong phòng củi.

Một nữ tử dịu dàng mỹ lệ nhìn dây thừng trên mặt đất, cười nhẹ:

“Xem ra Tướng quân quá lo lắng, cô nương này cực kì giảo hoạt, cũng
không cần ta rồi.”

“...” Một bên Băng Diễm cũng không ngờ, chỉ nhìn Lan Chỉ Nhu, có

chút xấu hổ, cũng sợ nàng nghĩ nhiều, giải thích: “Cô nương này là Úy gia
Nhị tiểu thư, một đường này, miệng không ngừng mắng, tính tình vô cùng
mạnh mẽ, Tướng quân sợ nàng có sơ xuất gì, khó ăn nói với Úy gia.”

“Tướng quân chưa bao giờ giải thích với người khác.” Lan Chỉ Nhi

cười, chỉ là, trong lòng vẫn có chút kỳ quái.

Rốt cuộc Úy gia Nhị tiểu thư này là người thế nào? Vậy mà Đại tướng

quân lại phân phó nàng tự mình hầu hạ? Đây chính là hiếm có, ít nhất nàng
chưa bao giờ thấy qua Đại tướng quân sẽ thương tiếc một nữ nhân nào như
vậy.

Nhưng lại có thể trói một cô nương non mềm tới đây, lại nhốt trong

phòng củi bẩn thỉu này.

Đây là khác một trời một vực với hai chữ thương tiếc rồi.

Nghe thủ vệ nói, cô nương này rất xinh đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.