ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 131

Lúc hắn dùng bữa, động tác cực kì tao nhã, đôi đũa gấp một miếng

rau, chậm rãi đưa đến bên miệng, môi anh đào khẽ nhếch, đầu lưỡi nhảy
lên, nhẹ nhàng từ từ nhấm nuốt, bộ dáng yên tĩnh và tốt đẹp, khiến cho
người ta cảm thấy đó không phải là cây cải tầm thường, cũng cảm thấy
cảnh đẹp ý vui.

Một khắc đồng hồ sau, cuối cùng hắn cũng ăn hết đĩa cải xào.

Tiểu thái giàm vội vàng tự mình bưng nước cho hắn súc miệng, lại

không khỏi lắm miệng: “Quân tướng quân ăn ít vậy à? Có phải thức ăn
không hợp khẩu vị hay không?”

Quân Phi Sắc súc miệng, rửa sạch tay, lúc này mới đứng lên, nhẹ

nhàng nhìn tiểu thái giám: “Món cải xào này rất ngon, sáng mai ngươi thay
ta thưởng cho đầu bếp xào rau.”

Nói xong, lục lội trong tay áo hồi lâu, rốt cuộc lấy ra một xâu tiền, đưa

cho tiểu thái giám.

“Vâng.” Có thể thay Đại tướng quân làm việc, tiểu thái giám cảm thấy

hết sức vinh hạnh, cả khuôn mặt đều sáng lên.

Chỉ là, nhận một xâu tiền, tiểu thái giám vẫn trợn tròn mắt, hầu hạ

trong cung nhiều năm, vật tốt gì chưa thấy qua, cho dù là được chủ tử ban
cho một thứ bỏ đi, cũng hơn hẳn một xâu tiền này đấy.

Nhưng mà, Quân Phi Sắc không biết suy nghĩ của hắn, sau khi cho

một xâu tiền, lông mày nhăn lại, hình như do dự, cuối cùng, trong sự sững
sờ của tiểu thái giám, lại thu xâu tiền trở về.

Chỉ vào sơn trân hải vị không được động vào trên bàn kia: “Thưởng

cho hắn những thức ăn này.”

Tiểu thái giám lập tức như bị sét đánh, cả người đổ hồ hôi đầm đìa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.