ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 286

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Úy Tuệ chất đầy ý cười, vừa lôi kéo Úy

Như Tuyết đi tới, đẩy Úy Minh Châu và Vân Phượng Kiều ra, thân thiết tựa
sát vào người Úy lão phu nhân, làm nũng khoe mẽ: "Tổ mẫu, có mang thứ
tốt về cho Tuệ Nhi không? Mau lấy ra cho Tuệ Nhi nhìn một chút."

"Con đó." Úy lão phu nhân nhìn bộ dáng này của nàng, lại có mấy

phần đắc ý.

Không uổng công sức bà bỏ ra mấy năm nay, mặc dù có người phá rối

ở sau lưng, sợ cũng không dễ dàng như vậy, nhìn nha đầu này thân thiết
nhiệt tình với mình như vậy, chỉ là, đột nhiên nàng lại thân thiết với Úy
Như Tuyết như vậy, lại hỏi: "Là cái gì?" Thấy bà cố ý thừa nước đục thả
câu, Úy Tuệ lay cánh tay của lão phu nhân, đong đưa làm nũng, rốt cuộc
khiến cho Úy lão phu nhân chịu không nổi, cười duỗi ngón tay chọt xuống
cái trán của nàng.

"Nha đầu nhà ngươi, xem ra nhớ tổ mẫu là giả, nhớ đồ tốt của tổ mẫu

mới là thật."

"Hì hì." Úy Tuệ nhếch miệng cười: "Lời đó của tổ mẫu sai rồi, Tuệ

Nhi nhớ tổ mẫu là thật, nhớ đồ tốt của tổ mẫu cũng là thật. Hắc hắc, huống
chi, tổ mẫu đối đãi với Tuệ Nhi tốt như vậy, có đồ tốt dĩ nhiên là ưu tiên
cho Tuệ Nhi ."

"Xem con nói chuyện này, ngọt quá." Úy lão phu nhân cười đến không

khép miệng được, một bên lệnh cho tâm phúc là Thương ma ma đi lấy đồ ,
sau đó nói với Úy Minh Châu và Vân Phượng Kiều bị gạt ra hai bên: "
Cũng lấy lễ vật của các con mang đến, thừa dịp này đưa cho Tuệ Nhi đi,
thấy nha đầu này trông mong giống như khỉ con không ăn được trái đào
vậy."

Úy Minh Châu thầm trừng mắt, lấy viên trân châu to bằng trứng bồ

câu từ trong túi áo ra, có chút không nỡ đưa qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.