ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 315

"Tội bất hiếu." Vân Phượng Kiều nhắc nhở.

"Đúng, tội bất hiếu, làm không tốt phải cạo đầu, đến am ni cô tu hành,

nghiêm trọng hơn thì phải nhốt vào lồng heo." Úy Minh Châu đắc ý nói
xong, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Úy Tuệ, chỉ mong sao hiện tại để
cho tội danh của nàng ta thành lập, kéo nàng ta vào trong lồng heo mới tốt.

Phi, ngươi mới cạo đầu làm ni cô, ngươi mới vào lồng heo đấy.

Trong lòng Úy Tuệ tức giận mắng, đầu vẫn cúi xuống thật thấp, rụtt

bàn tay nhỏ vào trong tay áo, mạnh mẽ tàn nhẫn nhéo thịt trên cổ tay, cuối
cùng trong nháy mắt do đau mà nước mắt chảy ra, rơi xuống tí tách tí tách.

"Hu hu" Sợ mọi người không biết mình đang khóc, Úy Tuệ dứt khoát

nức nở hai tiếng.

Úy Minh Châu nhìn, trong lòng kêu một tiếng sảng khoái, hắc hắc, Úy

Tuệ ơi Úy Tuệ, ngươi cũng có hôm nay, biết sợ rồi sao? Sợ cũng vô dụng,
dìm lồng heo để cho ngươi cả đời đừng hòng xoay người.

Trái lại Vân Phượng Kiều tốt bụng: "Tuệ muội muội, sao ngươi lại

khóc?"

Dường như lúc này Úy lão phu nhân mới biết Úy Tuệ đang khóc, vừa

cúi đầu nhìn thấy nước mắt của nàng giống như hạt châu bị đứt dây, bất đắc
dĩ thở dài, nắm bàn tay nhỏ bé của nàng vào trong lòng bàn tay của mình.

"Hài tử này, lúc này một mới hối hận khóc, vì sao lúc sáng con lại ra

tay ác độc với phụ thân con như vậy? Đó là phụ thân ruột của con mà. Con
vạn lần không nên bị người xúi giục mà đánh hắn chứ. Lần này tốt rồi,
phạm vào tội bất hiếu. May mà tổ mẫu đúng lúc đè việc này xuống, nếu
không còn không biết nháo thành cái dạng gì nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.