ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 345

Lời này nếu như ở chỗ người khác, nàng tuyệt đối sẽ không nói,

nhưng Úy Vân Kiệt thì khác.

Tuy là dưỡng tử (con nuôi), cũng không thua gì thân sinh (con ruột),

người ngoài nhìn không ra, nhưng chỉ có nàng biết, hài tử này rất hiếu
thuận.

Được Công chúa mẫu thân khen ngợi, Úy Tuệ vui vẻ nở nụ cười.

Mắt phượng hẹp dài của Úy Vân Kiệt khẽ híp, tinh tế nhìn nàng: "Như

vậy xem ra quả thật có tiến bộ. Cười rộ lên càng ngốc hơn."

"Hử?" Nụ cười Úy Tuệ cừng đờ: "Huynh nói người nào ngốc hả?"

Sợ nàng thật sự tức giận, Tiêu Minh Ca vội nói: "Ca của con chỉ nói

đùa với con thôi."

Nói đùa sao? Nhưng vì sao nàng cảm thấy ánh mắt của hắn nhìn nàng

như đang nhìn một đứa ngu ngốc vậy? "Thật?"

"Thật." Úy Vân Kiệt cười khẽ, dung mạo tuyệt mỹ giống như hoa lê

soi nước, trong nháy mắt khiến người khác bị hấp dẫn không biết trời nam
đất bắc nữa. Yêu nghiệt được lắm, Úy Tuệ mạnh mẽ nuốt nước miếng, sợ
không cẩn thận nước miếng chảy ra.

Bên này nàng chỉ nhớ rõ không để cho mình xấu mặt, lại không chú ý

tới câu trả lời của hắn có bao nhiêu mơ hồ.

Thật.

Rốt cuộc nói nàng ngu là thật, hay là nói đùa là thật? Tự nhiên ý nghĩa

của hai cái này rất khác nhau.

Nhưng Úy Tuệ không phát hiện ra, chỉ cho là vế trước, yên lặng mím

môi nở nụ cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.