ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 352

với cái nhà này và với những người trong nhà, hình như không còn nắm bắt
được nữa.

"Nương." Úy Thiên Phong vừa đi, phu nhân Nghiêm thị Chi thứ hai

vội vàng mở miệng, ánh mắt nàng ta sưng đỏ, xem ra đã khóc, lúc này
giọng nói cũng mang theo giọng mũi dày đặc: "Người định nhốt Châu Nhi
tới khi nào? Nay là mùa đông khắc nghiệt, nàng là một tiểu cô nương,
người để cho nàng ở trong phòng củi, không ăn không uống, muốn để cho
nàng chết hay sao?"

Khóc lóc kể lể một hổi, khiến Úy lão phu nhân ngây ngẩn cả người:

"Cái gì? Châu Nhi ở phòng củi?"

Hôm qua, sau khi Úy Tuệ đi, bà lập tức phái ma ma tâm phúc đi chăm

sóc Úy Minh Châu, chỉ sợ Úy Tuệ sẽ âm thầm làm điều ác với tôn nữ ruột
này, hơn nữa, cũng không hạ lệnh nhốt nàng trong phòng củi mà.

"Đúng vậy, cũng đã qua một đêm, cũng không cho gặp mặt, thật sự

gấp chết người mà, hu hu." Nghiêm thị vừa khóc vừa nhìn về phía Úy
Thiên Minh bên cạnh, thấy hắn từ đầu đến cuối không nói một tiếng, không
khỏi tức giận đánh vào trên cánh tay của hắn.

"Ngươi nói gì đi chứ, chẳng lẽ Châu Nhi không phải nữ nhi của

ngươi? Hu hu, Châu Nhi đáng thương của mẹ, trong nhà này, trừ nương ra,
còn có ai quan tâm con nữa chứ. Mắt con bị mù rồi, lúc trước khi đầu thai
sao không nhìn thêm vài lần, khăng khăng gửi hồn vào trong bụng mẹ,
nương không thể bảo vệ con, để cho con chịu nhiều đau khổ, nương có lỗi
với con mà. Nếu con có chuyện không may, nương phải sống thế nào đây."

Trong phòng này không có nha hoàn bà vú hầu hạ, cho nên, Nghiêm

thị cũng không để ý mặt mũi, dứt khoát buông lá gan kêu khóc, cũng coi
như tuông ra những oán khí chôn dưới đáy lòng mấy năm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.