ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 396

“A, rất cứng đầu.” Móng tay nhọn hoắt của Úy Tuệ nhẹ nhàng vẽ hai

cái trên khuôn mặt mềm mại của nàng ta, từ từ muốn dùng sức.

Quân Tiên Nhi giật mình, lập tức thét chói tai: “A, sai rồi, ta sai rồi.”

“Sai ở chỗ nào?” Úy Tuệ hỏi.

Quân Tiên Nhi nghẹn ngào: “Ta không nên gây sự.”

“A, hiện tại thừa nhận ngươi gây sự?” Úy Tuệ hừ cười, lại vỗ xuống

mặt của nàng: “Vậy thì ở trước mặt mọi người, xin lỗi bản tiểu thư, còn có
hai vị tỷ tỷ bên kia nữa.”

“Ta…”

“Xin lỗi hay không?” Úy Tuệ dùng móng tay bấm mạnh, trên khuôn

mặt nhỏ nhắn trắng nõn lập tức xuất hiện dấu móng tay thật sâu.

Quân Tiên Nhi giật mình, bật thốt lên kêu: “Ta sai rồi, thật xin lỗi, hu

hu ——”

“Ngươi biết là tốt rồi.” Úy Tuệ cũng không buông nàng ra, nói tiếp:

“Nghe cho kỹ, ác danh của bản tiểu thư cũng không phải là giả. Về sau nhớ
kỹ, gặp bản tiểu thư phải đi đường vòng, hiểu chưa? Còn nữa, hôm nay bản
tiểu thư người lớn không chấp nhặt lỗi của người nhỏ, tha cho các ngươi
một mạng, nếu ngươi vẫn không biết điều, cho mấy tên chó săn tới kiếm
chuyện. Bản tiểu thư dám lột sạch y phục của ngươi, treo ngươi lên trên
cửa thành, đến lúc đó còn vẽ hai con rùa lớn trên mặt của ngươi, cho ngươi
cả đời không có mặt mũi ra ngoài gặp người, nghe rõ chưa?”

Trong lòng Quân Tiên Nhi vô cùng oán hận, lại khóc gật đầu.

Lúc này Úy Tuệ mới đứng lên khỏi người nàng ta, mấy người Minh

Nguyệt lại muốn nhào qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.