ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 512

"Ha." Úy Tuệ giống như phát hiện một vùng đất mới, ngạc nhiên trừng

mắt nàng: "Tỷ có phát hiện ra không?"

"Cái gì?" Úy Như Tuyết sửng sốt.

Vẻ mặt Úy Tuệ cổ quái, mang theo tìm tòi nghiên cứu: "Tỷ mà lại biết

nói giỡn chế nhạo người khác? Nói một chút, tới cùng là ai đã tới thay đổi
tỷ? Hắc hắc, người đó nhất định là nam nhân đúng không?"

"Nói bậy." Sắc mặt Úy Như Tuyết hơi đỏ lên, vội vàng kéo nàng ra

cửa: "Ta đói rồi, nấu mì nhanh lên."

"Ha, bị ta đoán trúng rồi." Nhìn vẻ mặt của nàng thì Úy Tuệ đã hiểu

rồi.

Chỉ là, rốt cuộc là dạng người gì có thể khiến cho một nữ nhân lạnh

lùng phải đỏ mặt? Thật tò mò mà, nhưng mà kế tiếp, mặc cho Úy Tuệ nói
đến trẹo mồm, thậm chí lấy các loại mỹ thực ra hấp dẫn đều không đạt
được nửa chữ tin tức gì từ trong miệng Úy Như Tuyết.

"Đồ keo kiệt." Úy Tuệ vừa nhào bột vừa bất mãn nhìn nàng, vẫn chưa

từ bỏ ý định: "Vậy, ít nhất tỷ cũng nên nói hắn lớn lên có đẹp trai hay
không chứ?"

"Cái này?" Úy Như Tuyết thật đúng là gặp nạn mà, ở trong mắt nàng,

sắc tức là không, khuôn mặt có dễ nhìn đi nữa thì cũng sẽ có một ngày già
đi, huống chi nàng yêu hắn sao? Nàng chưa từng nghĩ, chỉ là thỉnh thoảng
sẽ nhớ tới một cái chớp mắt động lòng mà thôi, trừ cái đó ra, cũng không
còn gì nữa.

"Nhất định rất tuấn tú, có đúng hay không?" Ngay lúc nàng đang sững

sờ, đột nhiên Úy Tuệ sáp lại, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy hăng hái bát
quái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.