ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 149

mà Lệ cũng không ngờ ở nàng trong giây phút ấy là rút ngay tay ra và tát
mạnh luôn một cái vào bộ mặt trơ tráo đang cúi xuống đính hôn Lệ.

Đôi mắt lươn lờ đờ của hắn bỗng tóe lửa lên. Hắn cười nhạt, chụp lấy tay
Lệ, rồi như một con thú dữ vồ mồi, vật ngã ngửa người Lệ xuống trên mặt
ván, không nói một lời. Lệ vùng vẫy kháng cự được một lúc rồi yếu dần,
bải hoải cả tay chân, mặc tình cho gã thanh niên chiếm đoạt…

Gã ngồi dậy, phát vào mông nàng mà nói:

- Hết vùng chưa! Sau này có gì thì phải nhớ là tôi có tài đúc con, tốt giống
lắm, nghe không?

Lệ nghe sự phô phang tự đắc của hắn mà điên tiết lên, muốn túm lấy mặt
hắn cào xé cho đã nư, song nhìn lại thấy mình còn trần truồng, vội vớ lấy
quần áo che thân.

Gã thanh niên bỗng đổi giọng, nói dịu dàng:

- Cô cũng không mất mát chi hết, mà còn thú vị nữa là khác. Để đáp lại tôi
giúp cho cô được ra về nữa, có bằng lòng không?

Nghe nói được ra về, Lệ khấp khởi mừng rỡ, song cố giữ bình tĩnh hỏi lại:

- Sao ông cứ đùa giỡn với người đang khốn khổ lắm chi vậy? Không, tôi
nói thiệt đó. Miễn là cô vui lòng ngủ với tôi đêm ni.

Lệ nghĩ thầm là hắn lại muốn lừa gạt nàng để thoả mãn dục tính, nên vừa
tức vừa ngại ngùng, vụt đứng lên, túm lấy ngực áo hắn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.