ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 150

- Ông vừa vừa với chớ, ông mới ức hiếp tôi, rồi lại định lừa dối tôi như con
nít, tôi la lên cho mọi người biết thì ông tính sao?

Thái độ, lời lẽ dữ dội của Lệ khiến cho gã thanh niên có vẻ hoảng, song
hắn vẫn ôn tồn nói:

- Tôi nói láo với cô làm chi. Nếu không đúng sự thật, cô muốn làm chi tôi
cũng chịu hết.

Lệ thoáng nghi ngại, cho là hắn giữ nàng lại, rồi doạ dẫm giải về Công an
tỉnh và đưa đi Quảng Ngãi cốt để uy hiếp tinh thần nàng hòng dễ bề lợi
dụng. Nhưng Lệ nghĩ lại rằng biết đâu người ta vẫn tầm nã nàng và hắn có
thể để cho nàng trốn thoát được? Trong hư thực phân vân, Lệ còn đang
lưỡng lự chưa biết nói sao thì gã thanh niên vẫn chòng chọc nhìn nàng,
chồm lại, không nói không rằng, ghì riết lấy người Lệ. Hắn làm hỗn Lệ lần
thứ hai, rồi đứng lên lấy chiếc áo dài che phủ lên thân hình nàng đờ đẫn
nằm trơ vơ, đoạn nhấc cánh cửa không đi ra ngoài.

Một lát sau, hắn quay trở lại, bảo Lệ:

- Dậy, đi theo đây, tôi đưa cho ra đường cái mà về nhà, hay ngủ lại, đợi đến
sáng mai?

Lệ như một cái máy, lồm cồm ngồi dậy, với lấy quần áo, rồi lặng lẽ theo
bước gã thanh niên tự vệ.

Hắn đưa nàng đi quanh quất theo các đường xóm tối, rồi ra gần tới con
đường lớn, hắn dừng lại đưa giấy tờ cho nàng thân mật vỗ vai noi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.