ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 159

tháng ba của Nhật vậy. Theo đó tôi thấy nguy cơ chiến tranh gần quá.
Chúng tôi cũng tính đến phải tản cư, tạm tránh Hà Nội kéo họ đánh nhau,
mình ở giữa vùng lửa đạn, nguy hiểm lắm. Còn ông đã định ra sao chưa?

Diệm đáp:

- Tôi tạm trú ở nhà một vị linh mục, nếu có chuyện gì, tôi tránh vào Nhà
Chung. Chớ lúc này cũng không muốn đi đâu nữa. Việt Minh họ không ưa
gì tôi, nếu tôi ra mặt họ bắt liền. Có lẽ trong lúc này họ còn bận nhiều việc
khác hay quên đi, chớ họ cũng biết rõ mình ở đâu, sẵn trong danh sách,
muốn bắt mình lúc nào mà không được! Ông cũng nên cẩn thận, phải dời
chỗ ở luôn để tránh các sự rủi ro bất ngờ ta không thể lường trước được.

Diệm đứng lên chào ông bà Trạng Trần trở về chỗ trọ, nhưng khi hay tin có
một toán tự vệ vừa vào nhà cha Nguyện hỏi mình, liền vội vàng đi ngay.
Diệm hú vía vừa thoát khỏi cuộc bắt bớ, tìm đến nhà một người bạn đồng
liêu cũ ở phố Hàng Bột để lẩn tránh.

Chiều đông rét mướt, bóng tối sập xuống rất nhanh, trên đường phố Hà
Nội. Các vùng kế cận năm cửa ô ngổn ngang những cây cối đốn ngả cản lối
đi lại. Mặt đường đứt quãng, nhiều chặng hầm do thanh niên tự vệ khu phố
đào lên. Có nhiều dãy phố vách tường bị đục thủng, thông liền nhau.
Không khí chuẩn bị chiến tranh sôi động khắp các ngả đường thủ đô.

Một sự bình tĩnh nặng nề bao trùm lên thành phố đang phập phồng chờ đợi.
Thỉnh thoảng một chiếc xe nhà binh Pháp chở đầy quân lính chạy vụt qua
trên đường vắng mờ mịt mưa phùn.

Các tiệm rượu, rạp chớp bóng, quán cà phê ồn ào tiếng cười nói của một
nghìn hai trăm quân lính Pháp vừa ở Thành ra phố chơi đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.