ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 199

rượu sâm banh lớn cùng ba cái ly pha lê. Chủ nhân trịnh trọng mở rượu rót
mời, ba người cùng chạm cốc.

Jacquet nói qua về mình, bị Nhật bắt hôm đảo chánh đang lúc làm công sứ
ở Bắc Ninh, được thả về sau ngày Đồng Minh thắng trận, và hiện chưa làm
gì, còn đợi tình thế yên đã. Y nhìn bà Trạng, rót rượu châm vào ly khách,
hạ giọng:

- Tôi vẫn luôn luôn một mình. Từ độ quen biết bà ở Bạc Liêu cho đến nay.

Bà Trạng hỏi:

- Sao anh không lấy vợ? Anh còn trẻ kia mà?

- Chính tôi cũng vẫn tự hỏi: sao mình không lấy vợ? Và có lẽ vì cứ hỏi như
thế mà mãi không có vợ, nên đành mang tiếng là vieux gar ç on (1). Thú
thật là tôi vẫn chưa quên sự thất bại độ nào, định lập gia đình mà không
xong.

Nghe nhắc lại chuyện cũ, bà Trạng nhìn Jacquet buồn bã nói:

- Anh nhiều tình cảm quá và hay mơ mộng… thói cũ vẫn không chừa!

- Bà bảo không mơ mộng trong lúc này thì cũng đến điên đầu trước thực tế
đang diễn ra chung quanh. Tôi rất yêu xứ này, trong khi tôi là người
Pháp… tôi không chịu được việc đôi bên bắn giết nhau… thật là điên!

Lệ mỉm cười ngắt lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.