ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 385

người đàn bà duy nhất nắm giữ giềng mối trong chính quyền họ Ngô,
nhưng Lệ vẫn thấy lòng chưa thoả mãn.

Trong cuốn nhật ký, Lệ đã ghi: "Năm 1954, nếu Chúa có mặt ở trần gian
này, dù Chúa có yêu thương, bao dung mấy đi nữa cũng không thể làm
thinh được trước một bọn khoác áo tu hành, nhân danh Chúa để đi làm
những công việc bẩn thỉu được. Tôi phải nói to lên rằng đó là "quân trộm
cướp mặc áo thầy tu" ngày ngày đến xin xỏ chạy chọt tiền bạc, áp phe với
anh chồng và chồng tôi. Chúng nó có đứa lại còn lên mặt tu hành, đạo đức
giả, dám nói động về tôi. Không, một ngàn lần không, dù tôi có sao đi nữa,
tôi cũng không giả dối, che đậy con dao sau lớp áo thầy tu như bọn chúng
nó.

"Lạy Chúa, Chúa đã phán hãy đuổi bọn con buôn ra khôi thánh đường tôi
cũng muốn lập lại rằng: "hãy lánh xa bọn trộm cướp khoác áo tu hành.

"Hơn lúc nào hết, sau khí réveillion tôi còn nghe kể lại một cha vào dinh
năn nỉ với anh chồng tôi xin một "áp phe" tôi càng thấy muốn nôn mửa.
Mặc dù người khoác áo tu hành đó là do Đức Cha, anh chồng tôi giới thiệu.

"Không một ngày nào không thấy bóng những cái áo thâm chùng vô ra
dinh, tôi có cảm tưởng như một bầy quạ đen lờn vờn bay qua miếng mồi để
kiếm ăn.

"Hãy tránh xa đi, hỡi lũ diều quạ kền kền! Tôi sẽ xua đuổi chúng phải bay
đi hết!"

Lệ tức giận thấy những quyền lợi có thể về tay nàng bị san sẻ, giành giựt
nên đâm oán hận những kẻ được sự che chở của Giám mục Thục, chạy theo
anh chồng nàng để vận động áp phe. Nàng không giấu nổi bực tức trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.