ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 344

CHƯƠNG 114: ANH ĐÃ ĐI THẬT RỒI

CHƯƠNG 114: ANH ĐÃ ĐI THẬT RỒI
“Em nói cái gì?” Mộ Khải Trạch không dám tin vào đôi tai của mình.
Cô nhóc này đến nhà họ cố, là vì anh ta?
“Tôi biết anh đang theo đuổi Cố Vị Y, vậy nên, vậy nên tôi muốn đến nhà họ Cố để tìm anh.”
Cố Cơ Uyển khẽ nắm lấy ga giường, năm ngón tay cô tái nhợt.
Cô nóng quá, càng ngày càng nóng, cái cảm giác khát vọng được anh ta chạm vào cơ thể đó, càng ngày càng mạnh
mẽ.
Đây không phải lần đầu tiên cô bị chuốc thuốc, kiểu triệu chứng này, khiến cô biết rõ tình huống hiện tại của bản
thân là như thế nào.
Không thể kéo dài thêm nữa, nếu còn kéo dài, cô sẽ đánh mất bản thân dưới tác dụng của thuốc mất!
“Tôi đối với Cố Vị Y…” Mộ Khải Trạch có chút không muốn nhắc đến cái tên này.
Anh ta nói: “Tôi với cô ta chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi, nếu tôi biết em sớm hơn…”
Có điều lời nói này, hình như cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Anh ta lại cầm tay Cố Cơ Uyển ghé lên môi anh hôn một cái, lần này, nụ hôn của anh ta mạnh mẽ hơn lần trước.
“Nếu như em đã thích tôi như vậy, sau này cứ ở bên cạnh tôi, chỉ cần em đi theo tôi, tôi sẽ không tìm đến Cố Vị Y
nữa”
Cố Cơ Uyển suýt chút nữa nhịn không được trừng mắt lườm anh ta, trước kia lúc theo đuổi Cố Vị Y, không biết đã
cố gắng đến nhường nào.
Lúc này, lại vì cô gái mới gặp qua hai lần, mà nói không cần Cố Vị Y nữa?
Không biết lời này mà để Cố Vị Y nghe thấy, có khiến cô ta tức hộc máu hay không nữa?
Có điều bây giờ, cô không còn tâm trạng để suy nghĩ đến mấy chuyện đó nữa.
“Vậy anh… đưa tôi rời khỏi đây trước đi.”
“Ở đây không tốt sao?” Mộ Khải Trạch đã sốt ruột lắm rồi, sao có thể đợi đến lúc đưa cô đi chỗ khác chứ?
Anh bắt đầu hành động, muốn cởi dây thắt trên váy cô ra.
Chiếc váy này vốn được tạo ra để làm tăng tình thú, không có khóa kéo và cúc trên váy, toàn bộ đều là dây thắt.
Từng sợi dây phải cần có người từ từ tháo chúng ra.
Mỗi lần một sợi dây được tháo ra, làn da trắng nõn của cô gái lại bị lộ ra thêm một phần, khiến người đàn ông mất
khống chế, càng lúc càng kích động.
Cố Cơ Uyển nắm chặt bàn tay mình lại, móng tay cắm sâu vào da thịt, lợi dụng chút đau đớn này mới có thể khiển
cô duy trì được sự tỉnh táo của mình.
Cô đỏ ửng mặt, sốt ruốt nói: “Ở đây… đây là nơi của người khác, tôi… lần đầu của tôi…”
“Lần đầu?” Mộ Khải Trạch cảm thấy ông trời quả thật đã rất thiên vị anh ta, thiên sứ trong mơ của anh ta, vậy mà
vẫn còn trinh nguyên!
Niềm vui ngoài dự liệu, khiến anh ta kích động đổ mồ hôi toàn thân: “Tôi sẽ nhẹ nhàng, nhất định sẽ nhẹ nhàng!”
“Không, không phải!” Cô không có ý này! Chết tiệt! Nhưng anh ta không hề nghe cô nói!
“Cậu, cậu hai Mộ, tôi… tôi muốn ở… chỗ của anh, ừm…”
Cuối cùng, mọi tiếng kháng cự của cô đều trở thành tiếng rên rỉ.
Thuốc đã phát tác, cô sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.
“Tôi, tôi muốn đến… giường của cậu hai, cái giường này… cái giường này không phải của cậu hai.”
Để nói được một câu hoàn chỉnh như vậy đối với Cố Cơ Uyển lúc này là vô cùng khó khăn.
“Giường của tôi?” Mộ Khải Trạch thấp giọng thở gấp, ngẩng đầu lên nhìn gương mặt đỏ bừng say mê của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.