ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 110

CHƯƠNG 42: TRÁCH TÔI NHẤT THỜI KHÔNG KIỀM CHẾ
ĐƯỢC

CHƯƠNG 42: TRÁCH TÔI NHẤT THỜI KHÔNG KIỀM CHẾ ĐƯỢC
Không đợi Cố Cơ Uyển bình tĩnh lại, cửa phòng bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa, các bác sĩ và y tá đẩy cửa vào.
Đi sau bác sĩ là Mộ Tu Kiệt.
Anh ta đã thay quần áo, áo sơ mi trắng quần tây đen, vẫn ăn mặc nghiêm túc như trước.
Sự hỗn loạn trên biến giờ phút này đã biến mất.
Quay người lại, anh lại là một con người đàn ông đẹp trai có vẻ ngoài chín chản, lạnh lùng đến mức làm cho người
khác chỉ dám đứng xa nhìn.
Tô Tử Lạp đến đứng từ xa nhìn cũng không dám, nhìn thấy cậu chủ Mộ tiến vào, đứng lên, tránh qua một bên.
Lâm Duệ đi sau Mộ Tu Kiệt , nhìn thấy Cố Cơ Uyển tỉnh lại, ánh mắt tràn đầy niêm vui.
“Mợ chủ cuối cùng cũng tỉnh lại rồi sao? Cơ thể cảm thấy thế nào? Còn có thể kiên trì không?”
Kiên trì? Kiên trì cái gì?
Cô Cơ Uyển không hiểu, muốn nhìn Mộ Tu Kiệt , nhưng lại không dám.
Sau khi biết mình trước đây thật sự đã cưỡng hôn người đàn ông này, sao còn dám nhìn anh chứ?
Nhìn một chút thôi là cảm thấy chột dạ?
“Tình trạng bây giờ thế nào?” Mộ Tu Kiệt lạnh nhạt liếc nhìn cô, mặt không biểu cảm.
Lãnh lùng như vậy, thật giống như chẳng xảy ra chuyện gì đêm nay vậy.
Bác sĩ kiểm tra cho Cổ Cơ Uyển một lượt, lập tức nói: “Không còn gì đáng ngại nữa rồi.”
Y tá rút mũi kim cho Cố Cơ Uyển . Sau khi truyên dịch, cơ thể cũng cảm thấy có tinh thân hơn nhiều rồi.
Ngoại trừ sắc mặt có chút nhợt nhạt, thì không có gì khác người bình thường.
Lâm Duệ thở phào: “Vậy thì, chờ chút nữa lại vê tiếp tục bữa tiệc, chắc là cũng không có vấn đề gì chứ?”
“Bữa tiệc?” Cố Cơ Uyển sững sờ. Cuối cùng cũng nhìn Mộ Tu Kiệt .
Mộ Tu Kiệt không nói gì, Lâm Duệ giải thích nói: “Cậu chủ bảo khách mời chờ. Nên bây giờ, trong khách sạn vẫn
còn khách mời ở lại.”
Cô Cơ Uyển có chút giật mình. Cuối cùng mới nhớ ra. Lúc Mộ Tu Kiệt lái xe đưa cô đi tìm Tử Lạp , đúng là đã
bảo Lâm Duệ thông báo để mọi người chờ.
Cậu chủ Mộ bảo chờ, ai dám rời đi?
“Bây giờ là mấy giờ rồi?” Cố Cơ Uyển quay đầu nhìn Tô Tử Lạp.
“Hai giờ sáng” Tô Tử Lạp nhìn trộm Mộ Tu Kiệt một chút, quả thực rất ngưỡng mộ anh.
Cậu chủ Mộ rất quyết đoán. Khách mời trong khách sạn dường như đều là những nhân vật lớn trong giới kinh
doanh Bắc Lăng.
Nhưng anh để mọi người ta chờ, không một ai dám phản đối!
Đây mới thực sự là người đàn ông lợi hại! Là mục tiêu phấn đấu cả đời của tất cả đàn ông trên toàn thế giới!
Đáng tiếc, trên đời này chỉ có một cậu chủ Mộ. Những người khác có phấn đấu đến mười đời, cũng không đuổi
kịp một phần mười sự bá đạo của anh!
Cố Cơ Uyển cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Mặc dù vẫn không dám nhìn thẳng Mộ Tu Kiệt , nhưng ít ra không còn
chột dạ như vậy nữa.
Chuyện kia, chuyện chết cũng muốn hôn một cái, hãy để nó tự phai mờ dân đi đi.
Quên nó, quên được nó là được.
“Khu! Giờ… chúng ta bây giờ đi vê sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.