Tiệc đính hôn bị huỷ, tối nay anh ta rảnh rỗi, bèn muốn tâm sự với Cố Vị Y.
Sao Cố Vị Y có thể không nhìn ra suy nghĩ của anh ta được? Mấy ngày nay Mộ Khải Trạch cứ quấn quýt lấy cô ta,
đã hoàn toàn quỳ dưới váy thạch lựu của cô ta rồi.
Vốn định lợi dụng anh ta đến gần cậu cả Mộ, nhưng tối nay tiệc đính hôn của cậu cả Mộ bị huỷ, cô ta còn rất
nhiều chuyện phải làm.
Còn về cậu hai nhà họ Mộ này, tuy cũng rất cao quý, nhưng nếu cô ta có thể ở bên cậu cả, Mộ Khải Trạch cũng
không còn giá trị lợi dụng nữa.
“Ba cũng sắp đến rồi, Khải Trạch, e rằng tối nay nhà em sẽ không yên ổn, hay là… anh về trước đi.”
Cố Cơ Uyển đào hôn, chắc chắn bây giờ ba rất nôn nóng.
Cô ta thật sự còn rất nhiều chuyện phải làm, Mộ Khải Trạch ở lại đây rất bất tiện.
“Khải Trạch, ngày mai em lại đến tìm anh”
Vốn cho rằng phải tốn không ít sức lức mới thuyết phục được anh ta, không ngờ Mộ Khải Trạch lại dứt khoát
đồng ý.
“Vậy anh về trước, tìm em sau.” Mộ Khải Trạch lại nhìn nhà chính ở xa xa một cái, trong mắt mang theo chút thất
vọng.
Khuôn mặt của nữ giúp việc khi nãy vẫn luôn quanh quẩn trong đầu anh ta, bây giờ nhìn Cố Vị Y khiến người ta
cảm thấy chán nản nhạt nhẽo.
Lại nhìn Cố Vị Y rồi gật đầu, xoay người rời đi.
Cố Vị Y hơi ngạc nhiên, vì sao ánh mắt anh ta nhìn mình khi nãy lại mất đi rất nhiều nhiệt tình thế?
Nhưng cô ta cũng không có tâm trạng nghĩ sâu hơn, vì Cố Kính Minh đã về rồi.
——————–