ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 1955

Vừa rồi, Cẩn Mai quả thật đã rất kích động.
Mộ Tu Kiệt muốn đào hố, có lẽ mới tối hôm qua thậm chí sáng sớm hôm nay anh mới quyết định chuyện này.
Trước đó, không ai nhận được bất cứ tin tức gì.
Bà ta nghe ngóng được, ngay cả đội thi công đào đất cũng mới nhận được chỉ thị vào sáng sớm hôm nay.
Cẩn Mai không biết tại sao cậu cả Mộ lại đột nhiên muốn làm như vậy, nhưng bà ta xác định, bây giờ tuyệt đối chỉ
có một mình Cố Cơ Uyển là có thể ngăn cản được cậu cả Mộ.
Dù sao, cả nhà họ Mộ đã biết được chuyện ông cụ tranh chấp với cậu cả Mộ trước đó.
"Cố Cơ Uyển, tôi không có cách nào giải thích với cô được. Chỉ cần cô bằng lòng đi thuyết phục Tu Kiệt, cô muốn
gì, tôi cũng sẽ đưa cho cô."

"Nhưng tôi chẳng muốn gì cả."
Cố Cơ Uyển nhìn bà ta.
Biểu hiện này của Cẩn Mai càng khiến cô xác định được chuyện của bà cụ tuyệt đối không phải là sự cố bất ngờ.
"Rốt cuộc là ai hại chết bà cụ?”
Cô đi tới và bỗng nhiên nắm lấy áo của Cẩn Mai.
"Bà biết đúng không? Nói cho tôi biết, rốt cuộc là ai? Sao kẻ đó lại muốn làm như vậy?"
"Không có ai cả, đây chẳng qua là chuyện ngoài ý muốn thôi!"
Cẩn Mai cố đẩy mạnh cô ra.
Sự lạnh lùng cứng rắn trước đó không còn nữa, bây giờ hoàn toàn chỉ còn lại vẻ bất lực.
"Cố Cơ Uyển, coi như tôi cầu xin cô đi, đừng tiếp tục điều tra chuyện này nữa! Tôi van cô được không?”
Vẻ mặt Cố Cơ Uyển vẫn lãnh đạm: "Trừ khi bà nói cho tôi biết rốt cuộc là ai hại chết bà cụ!"
"Tôi không biết là ai? Căn bản không có ai cải!"
Cẩn Mai sắp phát điên, nằm chặt hai vai Cố Cơ Uyển và lắc mạnh.
"Tiếp tục như vậy nữa, cô sẽ hại chết người vô tội! Cô sẽ hại chết cậu ta!"
"Rốt cuộc là ai?" Cố Cơ Uyển nhíu mày, sao bà ta phải kích động như vậy chứ? Rốt cuộc bà ta đang che chở cho
ai?
"Có phải là Mộ Khải Trạch? Có phải là anh ta không?”
Đầu ngón tay cô chợt giá lạnh. Chẳng qua... làm sao có thể như vậy được?
Cậu hai Mộ vô duyên vô cớ, làm sao lại muốn xuống tay với bà cụ?
Không thể nào, căn bản không có khả năng!
Anh ta và bà cụ rốt cuộc có thù oán gì?
"Anh ta giết bà cụ à?”

"Cô đang nói những lời khốn kiếp gì vậy? Sao Khải Trạch có thể xuống tay với bà cụ chứ? Cô điên rồi sao?"
"Vậy bà đang nóng nảy cái gì thế?" Cố Cơ Uyển cố đẩy tay bà ta ra.
"Chuyện của bà cụ không phải là sự cố bất ngờ, nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này."
"Vậy bà nói cho tôi biết, sao bà có thể chắc chắn về nguyên nhân cái chết của bà cụ như vậy?"
Ánh mắt này của Cẩn Mai làm Cố Cơ Uyển càng thêm nghỉ ngờ.
Cô thật sự không rõ bà ta rốt cuộc đang suy nghĩ gì.

Nếu là hung thủ, chẳng lẽ bây giờ không phải nên nghĩ cách đi loại bỏ chứng cứ phạm tội mà mình không cẩn thận
để lại à?
Nhưng bà ta không đi làm những chuyện có lợi cho mình, ngược lại tới đây giấu đầu hở đuôi mà cầu xin cô.
Điều này không giống như việc hung thủ bình thường sẽ làm, cho nên dù Cẩn Mai nói với mình những lời rất kỳ
lạ, Cố Cơ Uyển vẫn cảm giác người trước mắt này không phải là hung thủ hại chết bà cụ.
Nhưng bà ta rốt cuộc đang hoảng loạn gì vậy?
Rốt cuộc là vì bà ta biết hung thủ là ai hay trong hô này còn che giấu bí mật gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.