ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 234

Nghe được mấy chữ chích cho cậu cả, sống lưng của Dương Quân đột nhiên dựng thẳng, chỉ cảm thấy ớn lạnh,
đầu như muốn lắc lư ở trên cổ.
“Dương Quân, sao anh vẫn còn chưa ra tay đi?” Nhìn thấy anh ta chậm chạp không chịu trả lời, Cố Cơ Uyển quay
đầu nhìn anh ta một cái.

Không ngờ đến là chỉ nhìn anh ta một cái như vậy, cái tên nhóc này còn không chịu đi đến mà còn lùi về sau hai
bước.
“Cái đó, mợ chủ à, tôi… tôi cảm thấy hơn 40 độ một chút cũng không có sao đâu, có lẽ là phương pháp hạ nhiệt
vật lý là được rồi.”
“Anh nói cái gì vậy hả?” 38 độ rưỡi trở xuống còn có thể nói là dùng phương pháp hạ nhiệt vật lý, trên 39 độ thì
chính là sốt cao rồi.
Bây giờ Mộ Tu Kiệt đã sốt đến 40,3 độ, vậy mà anh ta lại nói không có gì lớn.
“Tôi, tôi không phải là có ý đó, tôi chỉ là… cái đó…”

Dương Quân có chút ấp úng, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Từ xưa đến nay cậu cả đều không tiêm…”
Tưởng tượng một chút thử xem cầm kim tiêm đến để tiêm cậu cả thì sẽ có hậu quả gì?
Người khác chỉ tưởng tượng mà thôi, Dương Quân anh ta lại tự mình trải qua, mũi tiêm kia trực tiếp rơi vào trên
cánh tay của anh ta.
Cảm giác nhói nhói đó vẫn còn y nguyên trong trí nhớ của anh ta.
Cố Cơ Uyển cũng có thể đoán được mang máng tại sao anh ta lại có phản ứng như vậy.
Cúi đầu nhìn người đàn ông đang ngủ mê mang một chút, ngay cả cô cũng có chút sợ sệt.

Tiêm cho cậu cả Mộ, chắc cũng không có gì khác nhau so với muốn chết?
Nhưng mà anh lại nóng thành như thế này, không biết là thuốc hạ sốt có tác dụng hay không.
Hơn nữa, sao cô cứ có cảm giác nhiệt độ này lại đang tăng cao hơn.
Bỗng nhiên, cô nắm chặt lòng bàn tay, trầm giọng nói: “Dương Quân, anh cứ cứ bơm thuốc vào kim tiêm đi, tôi sẽ
tiêm cho anh ấy.”
“Mợ muốn tiêm cho cậu cả hả?” Dương Quân và Lâm Duệ há to miệng, trăm miệng một lời.

Vào thời điểm này, muốn để hạ sốt thì tiêm là cách tốt nhất, nhưng mà mợ chủ cũng không phải là bác sĩ, sao có
thể tiêm cho anh được đây?
“Tôi đã học qua hộ lý rồi.” Đời trước để lấy lòng cậu cả Mộ, có cái gì mà cô chưa từng học đâu chứ?
Chỉ là ở trước mặt của cậu cả Mộ đều không thể phát huy được tác dụng mà thôi.

Nhiệt độ cơ thể của Mộ Tu Kiệt khiến cho Cố Cơ Uyển rất lo lắng, lúc này nào có thể còn quan tâm nhiều chuyện
như vậy.
“Cho phòng y tế tiêm thuốc hạ sốt cho tôi đi, tôi sẽ thử.” Cô nói.
“Nhưng mà mợ chủ à, nhiều năm trước Dương Quân đã từng có ý muốn tiêm cho cậu cả, nhưng đến cuối cùng lại
nằm bệnh viện hết vài ngày.”
Lâm Duệ không thể không nhắc nhở, mặc dù là anh ta rất tán dương sự dũng cảm của mợ chủ, nhưng mà hậu quả
có thể nói là ngoài sức tưởng tượng.
“Anh ấy đang như thế này, chẳng lẽ là các người có thể trơ mắt nhìn anh ấy bị nóng đến nỗi hỏng đầu óc sao?”

Cố Cơ Uyển nổi giận, trực tiếp ra lệnh: “Dương Quân, kêu người đưa thuốc tiêm đến đây, ngay lập tức.”
“Vâng.” Dương Quân lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho phía người bên phòng y tế.
Loại đồ giống như là thuốc tiêm, anh ta không mang theo ở trên người, bởi vì biết rõ là không thể dùng được cho
cậu cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.