“Bây giờ mạng xã hội phát triển như thế nên cho dù có là người đàn ông có thế lực lớn hơn nữa hoặc cho dù có
đẳng cấp như cậu cả Mộ thì cũng không có cách nào có thể khống chế được dư luận trên mạng.”
Xin lỗi, lại đem tên kia lấy ra nói chuyện.
Nhưng ở Bắc Lăng nếu muốn nhắc tới một nhân vật lớn điển hình thì đương nhiên là cậu cả Mộ việc nhân đức
không nhường ai sẽ là lựa chọn hàng đầu rồi.
Ai bảo anh quá nổi tiếng, nổi còn hơn cả trời như vậy?
“Cô nói đi còn ai có thể lợi hại một tay che trời như vậy?”
Lâm Học Tư trừng mắt nhìn cô, người đàn ông ở phía sau chống lưng cho tiện nhân kia không phải là cậu cả Mộ
sao?
Nhưng nếu như tất cả mọi người đều cho rằng cô đang cặp kè với một ông già thì đương nhiên là Lâm Học Tư
cũng không muốn nói ra chuyện ấy.
Cứ để cho mọi người nghĩ rằng Cô Cơ Uyển được một ông già bao nuôi đi vì dù sao dáng dấp cô ta xấu như vậy
thì sớm muộn gì cậu cả Mộ cũng sẽ vứt bỏ cô ta thôi.
“Sao vậy? Chính cô đòi báo cảnh sát cơ mà! Còn chờ cái gì nữa vậy?” Cố Cơ Uyển khoanh hai tay lại, cười lạnh:
“Trừ khi cô đang chột dạ.”
“Tại sao tôi phải chột dạ…”
“Vậy thì báo cảnh sát đi.” Ở bên cạnh cũng có người giật giây nói: “Mười mấy tên đàn em cơ mà, chuyện lớn như
vậy chắc chắn là vi phạm pháp luật.”
“Đúng đấy Tư Tư, báo cảnh sát đi, tôi cũng không tin lão già kia của cô ta có quyền lực ngập trời!”
“Đúng đấy, bây giờ cũng đang đả kích tổ chức tư nhân, báo cảnh sát đi rồi đem lão già kia tận diệt luôn cả thể “
Lâm Học Tư bắt đầu hơi hối hận vì đã nói mười mấy tên đàn em gì đó? Dường như câu nói đó thật sự thái quá rồi.
Suy cho cùng thì động tĩnh lớn như vậy sao có thể không kinh động đến cảnh sát được?
“Tư Tư, mau báo cảnh sát đi, đừng sợ cô ta!”
“Đúng đấy Tư Tư, xã hội này đều đứng về phía lẽ phải, đừng sợ!”
“Đúng rồi đấy Lâm Học Tư, cô còn sợ cái gì nữa chứ? Mau báo cảnh sát đi.” Cố Cơ Uyển nhẹ nhàng cười nhìn
qua thật sự không hề có chút lo lắng nào.
Nhưng Lâm Học Tư sao dám thật sự báo cảnh sát chứ?
Chuyện không hề có mà lại đi báo cảnh sát thì đây chắc chắn là tội vu khống, trốn không thoát được!
Nhiệm vụ của cô ta hôm nay chỉ là tẩy trắng cho Dương Băng Băng nên chuyện này nhất quyết không thể làm lớn
lên được.
Tạo ra một chút dư luận trên mạng là được rồi, làm lớn chuyện lên vậy sẽ thật sự phải điều tra lại từ đầu đó. Một
khi điều tra thì Dương Băng Băng sẽ chỉ càng thêm muôn đời muôn kiếp không trở lại được.
“Tôi… Bây giờ chị Băng Băng đã đáng thương như vậy rồi thì làm sao tôi lại có thể làm lớn chuyện lên được?
Nhỡ đâu các cô lại muốn bắt nạt chị ấy thì sau này chị ấy sẽ sống thế nào?”
Lâm Học Tư nhìn hai người bạn đi cùng một chút, hai người đỡ cô ta đứng lên sau đó cả ba người quay người
định đi.
“Dừng lại!” Sau lưng truyền đến giọng nói lạnh buốt của Cố Cơ Uyển.
“Cô vẫn muốn bắt nạt người ta sao?”
“Không, tôi chỉ muốn nói là cô làm hỏng điện thoại di động của tôi thì trước tiên phải đem tiền đền cho tôi.” Cố
Cơ Uyển chỉ chỉ điện thoại vẫn còn ở trên đất.
“Cô nói láo…”
“Vừa rồi cô ném điện thoại di động của tôi xuống đất bất kỳ người nào ở đây cũng có thể làm chứng.”
Cố Cơ Uyển vẫn chưa nhặt điện thoại di động của mình lên nên đến bây giờ nó vẫn còn đang nằm trên mặt đất.
“Nếu như cô ta không đền tiền thì ai giúp tôi báo cảnh sát đi, chờ phán xét xong tiền bôi thường tôi sẽ cho hết
người đó
Lập tức có người móc điện thoại ra, báo cảnh sát thôi mà, tiện tay thôi mà.
Điện thoại di động của Cố Cơ Uyển nhìn thật sự không rẻ nha! Quả nhiên là theo đàn ông có tiền nên ngay cả đồ