ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 121

Tôi vẫn ngồi trên ghế để đọc báo cho đến tận trang cuối rồi tôi đi qua tiệm
bánh nhỏ ở góc đường để mua ít bánh ngọt.
Keira mở cửa, mắt vẫn còn mơ màng.
-Anh đã ở đâu? Cô hỏi, dụi mắt, em đã lo đến phát ốm.
-Croissant? Pain au chocolate? Hay cả hai?
-Adrian…
-Ăn sáng và thay đồ đi, Eurostar sẽ bắt đầu vào buổi trưa và chúng ta có thể
đến kịp.
-Em phải đến chổ Inovy trước, điều đó rất quan trọng.
-Sự thật là, Eurostar có mỗi giờ, nên… Inovy sẽ thấy.
Keira pha cà phê cho chúng tôi và nói rằng cô ấy đã có một cuộc trò chuyện
với Max. Trong khi cô ấy giải thích về giả thuyết, tôi nghĩ về mô hình thiên
cầu. tôi không hiểu vì sao nhưng tôi muốn gọi cho Erwan. Sự mất tập trung
tạm thời của tôi đã không thoát khỏi mắt Keira và cô ấy ra lệnh tôi phải
lắng nghe.
-Em muốn anh đi cùng em để gặp ông giáo sư già đó? Tôi nói, ngắt ngang
cuộc trò chuyện.
-Anh có thể nói cho em biết anh đã đi đâu đêm hôm qua không?
-Không, anh nói là anh có thể nói, nhưng anh sẽ chẳng nói với em đâu, tôi
nói kèm một nụ cười toe toét.
-Em chả thèm quan tâm.
-Đừng nói đến chuyện đó nữa… Chúng ta sẽ đến chổ Inovy, phải không?
-Ông ấy vẫn chưa trở về viện bảo tàng, nhưng Jeanne có đưa cho em số nhà
của ông ấy, em sẽ gọi.
Keira đi vào phòng chị mình, nơi để điện thoại, rồi cô ấy quay về phía tôi.
-Anh đã ngủ ở đâu?
Inovy đồng ý sẽ tiếp chúng tôi tại nhà, ông sống trong một căn hộ thanh lịch
ở đường Saint –Loius… cách khách sạn tôi ở chỉ hai bước chân. Khi cánh
cửa mở tôi nhận ra người đàn ông bước xuống từ taxi khi tôi ngồi đọc sách
bên hiên của một quán rượu vào ngày hôm qua. Ông mời chúng tôi vào
phòng khách và cho chúng tôi trà và cà phê.
-Thật vui vì có thể thấy cả hai người, tôi có thể giúp gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.