ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 122

Keira đi thẳng vào vấn đề, cô hỏi ông liệu ông có thể cho biết nơi phát hiện
ra mảnh vỡ mà ông đã nói ở bảo tàng hay không.
-Nếu cô nói trước với tôi rằng cô có hứng thú?
-Tôi nghĩ rằng tôi đã có tiến triển trong việc giải mã ngôn ngữ Geez.
-Đó là thành quả cao nhất. Cô đã biết được những gì?
Keira giải thích suy luận của cô ấy về những người Hy Lạp cổ đại. Vào
khoảng thiên niên kỷ thứ IV hay V trước Công Nguyên, người ta đã tìm
thấy vật thể đó là tách nó ra. Trong bản thảo có nói, có những nhóm người
được thành lập để mang những mảnh vỡ đó đi đến các nơi khác nhau trên
thế giới.
-Đó là một sự kiện tuyệt vời, Inovy kêu lên, không thể vô nghĩa được.
Ngoại trừ việc cô không có ý kiến gì để thúc đầy các chuyến đi này nguy
hiểm hơn hay là không.
-Tôi có ý kiến của riêng tôi, Keira nói.
Dựa trên những gì đã biết được từ Max, cô gợi ý rằng có lẽ mỗi mảnh vỡ
chứa một phần kiến thức của một người phải được phát hiện.
-Về điều này, tôi không đồng ý với cô, tôi có nhiều điều để nói về hướng
ngược lại, Inovy vặn lại. Phần cuối của bản thảo nêu lên tất thảy các lý do
để phải giữ bằng được bí mật này. Tự đọc đi. Điều đó được giấu trong tận
cùng bóng tối vô tận.
Khi Inovy và Keira chúi đầu vào “bóng tối vô tận” làm tôi nhớ lại người
bán đồ cổ ở phố Marai.
-Không phải thứ chúng ta biết được từ mô hình thiên văn là mánh khóe, mà
đó phải là thứ họ không chỉ cho chúng ta, và ta buộc phải đoán, tôi lẩm
bẩm.
-Xin lỗi? Inovy hỏi, quay lại phía tôi.
-Chân không và thời gian, tôi nói.
-Anh đang nói về điều gì thế? Keira hỏi.
-Đó chỉ là một ý tưởng không liên quan đến cuộc trò chuyện của em, nhưng
chợt vụt qua đầu anh.
-Và cậu tìm ra những mảnh thất lạc ở đâu? Inovy hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.