ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 146

Cái nhìn của ông ấy đột nhiên thay đổi, đôi mắt màu xanh thăm thẳm mở
lớn hơn một chút.
-Tôi thích chúng, những vì sao, ông ấy thì thầm, chúng đã dẫn lối tôi một
lần…
Thornsten xem xét mũi giày mình và đá bay một viên sỏi vào không khí.
-Tôi đoán anh phải yêu chúng lắm, nếu anh làm công việc đó, ông ấy tiếp
tục.
-Tôi tưởng tượng, tôi trả lời.
-Đi theo tôi, tôi sống phía cuối đường, tôi sẽ cho anh một chút thức uống và
anh sẽ kể cho tôi nghe một chút về bầu trời, sau đó thì để tôi yên, thỏa thuận
chứ?
Chúng tôi bắt tay nhau thay cho một lời hứa.
Một tấm thàm mòn vẹt đặt trên sang gỗ, một chiếc ghế bành cũ cạnh lò
sưởi, dọc theo bức tường cũ đổ nát là hai kệ đầy sách và bụi, trong góc là
một chiếc giường sắt phủ một tấm chăn cũ, một ngọn đèn đứng trên bàn,
những thứ ở trong căn phòng chính này khá khiêm tốn. Người chủ nàh đi
quanh chiếc bàn bếp của mình, ông đưa cho chúng tôi cà phê đen, nó không
đắng chút nào so với màu của nó. Ông đốt một điếu xì gà và nhìn chằm
chằm vào chúng tôi.
-Hai người đến đây chính xác để làm gì? Ông ta hỏi, thổi que diêm.
-Thông tin về cuộc di cư sớm của con người băng qua phía bắc xa xôi để
đến châu Mỹ.
-Các dòng di dân này gây ra nhiều tranh cãi, sự định cư ở châu Mỹ phức tạp
hơn nhiều so với cái chúng ta biết. Nhưng tất cả chúng đều có trong sách,
cô đâu cần phải đến đây.
-Ông nghĩ rằng điều này có thề không, Keira nói đến một nhóm người đã
rời Địa Trung Hải để đến eo biển Bering và biểu Beaufort thông qua Bắc
cực.
-Thánh thần ơi, Thornsten cười khúc khích, cô nghĩ rằng họ thực hiện
chuyến đi này bằng máy bay à?
-Không có rắc rối để hạ xuống, tôi hỏi và ông chỉ cần trả lời câu hỏi của tôi
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.