ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 145

-Tôi là một nhà khảo cổ học, chúng tôi đã đi một quãng đường dài chỉ để
gặp ông.
-Dù là nhà khảo cổ hay không, tôi cũng không quan tâm, tôi đã nói tôi
không phải là ông Thornsten của cô.
-Tôi cần nói chuyện với ông vài giờ để củng cố lại mình, tôi đã đọc tác
phẩm của ông nói về cuộc di cư vĩ đại ở thời Đồ đá cũ, tôi cần ông dẫn lối.
Người đàn ông dừng lại và nhìn chằm chằm vào Keira.
-Cô thật là một kẻ gây rắc rối và tôi không muốn bị quấy rầy.
-Ông đầy cay đắng và hận thù.
-Tôi hoàn toàn đồng ý, người đàn ông nói kèm theo một nụ cười, có rất
nhiều lý do mà cô biết hoặc không biết. Tôi phải nói bằng ngôn ngữ nào để
cô để tôi yên?
-Hãy thử bằng tiếng Hà Lan! Tôi nghĩ rằng không mấy ai trong khu vực này
có giọng nói hư của ông đâu.
Người đàn ông quay lưng lại và đi khỏi Keira. Cô đuổi theo ông ta và bắt
lấy ông ngay lặp tức.
-Ông cứ cứng đầu đi, nhưng tôi không quan tâm tôi sẽ đi theo ông đến nhà
nếu cần thiết, ông sẽ làm gì khi chúng tôi đến nhà của ông, tống khứ tôi
bằng một khẩu súng à?
-Những người nông dân ở Burrvoe nói với cô điều đó à? Đừng tin vào
những điều ngớ ngẫn cô nghe thấy trên đảo, mọi người ở đây đều phát chán,
họ không biết phải phát minh ra cái gì.
-Điều duy nhất khiến tôi thích thú, cô ấy tiếp tục, là thứ àm ông sẽ phải nói,
không có điều gì khác ngoài nó cả.
Lần đầu tiên, người đàn ông trong có vẻ quan tâm đến tôi. Ông ta bỏ qua
Keira trông chốc lác và bước về phía tôi.
-Mọi thứ luôn luôn nhàm chán và tôi được đối xử đặc biệt?
Tôi không biết phải làm gì nhưng tôi hài long khi thấy bản than mình nở
một nụ cười và ông ta khẳng định rằng Keira khá là quả quyết.
-Còn cậu, cậu sẽ làm gì trong cuộc sống ngoài việc theo dõi?
-Tôi là một nhà vật lý thiên văn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.