ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 155

Vị giáo sư già kéo cao cổ áo khoác của mình và chà xát hai tay vào nhau.
Điện thoại rung lên trong túi, ông đã chờ cuộc gọi này vào mỗi buổi chiều.
-Xong!
-Họ đã tìm ra nó mà không gặp chút khó khăn nào chứ?
-Bạn của ông dường như là một nhà khảo cổ học tuyệt vời như ông đã đánh
giá, nhưng trước khi hai người họ đến nhà tôi, chúng ta có thể thấy kết thúc
của mùa đông tới, tôi chắc chắn sẽ vượt qua được con đường của mình…
-Mọi thứ được sắp xếp như thế nào?
-Cũng giống như anh đã hỏi tôi.
-Và anh nghĩ…
-Tôi đã thuyết phục gì? ừ, tôi nghĩ thế.
-Cảm ơn, Thornsten.
-Không đủ đâu, tôi nghĩ ngay cả là chúng ta lúc này.
-Tôi chưa bao giờ nói là anh tôi nợ bất kỳ điều gì.
-Anh đã cứu cuộc đời tôi, Inovy. Tôi đã mơ ước trong một thời gian dài
rằng có thể trả món nợ này cho anh. Cuộc sống của tôi không vui vẻ trong
tất cả những ngày bị lưu vong, như còn bớt nhàm chán hơn là ở nghĩa trang.
-Thôi nào, Thornsten, thật vô ích khi nói tất cả những chuyện này.
-Ồ phải, nhưng tôi vẫn còn chưa nói xong, anh sẽ phải nghe tôi. Anh đã cứu
tôi khỏi nanh vuốt của những kẻ muốn lột da tôi khi tôi bị đá đè ở Amazon.
Anh đã cứu tôi khoi cuộc tấn công ở Geneva. Và nếu anh không cảnh báo,
nếu anh không có ý định biến mất…
-Đó là câu chuyện cũ rồi, Inovy gián đoạn bằng giọng thật buồn.
-Không cũ đâu, nếu không anh đã không gửi hai con cừu đi lạc này đến đây
và tôi đã hướng chúng về đúng hướng, nhưng anh có đắng đo về những rủi
ro mà anh bắt chúng chạy hay không? Anh đưa chúng đến lò mổ và anh biết
rất rõ điều đó. Những người đã đưa ra nhiều rắc rối đã giết tôi sẽ cố gắng
giết họ nếu họ đến quá gần. anh đã biến tôi thành đồng lõa của anh kể từ khi
tôi rời đi, tim tôi đang chống lại điều đó.
-Điều đó sẽ không xảy ra với họ đâu, tôi cam đoan với anh, thời thế thay
đổi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.