ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 184

-Em đang đói và chúng ta đang ở toa bán đồ ăn, và nhân tiện em cũng mệt
mỏi với việc chạy trốn lắm rồi, ngồi xuống và ăn đi!
Cô gọi một dĩa khoai tây và cá hun khói, uống hai ly vodka và nữa giờ sau
thì gục trên vai tôi.
Với sự trợ giúp của sáu chàng trai, tôi mang cô ấy lên khoang của mình.
Cặp đôi người Ý có vẻ thích thú với chuyện này. Cô ấy nằm trên giường,
lẩm bẩm gì đó mà tôi không thể nghe lấy một chữ rồi ngủ thiếp đi.
Tôi dành phần còn lại của đêm đầu tiên trên tàu Transsiberian để nhìn bầu
trời từ ô cửa sổ. Tại mỗi đầu toa là một căn phòng nhỏ do những nhân viên
ở. Các nhân viên chịu trách nhiệm về toa xe ngồi cả ngày đối diện với chiếc
ấm samovar (ấm đun trà của Nga) với nước nóng và trà. Tôi đi đến chổ
phục vụ và nắm cơ hội tìm hiểu về chuyến đi đến Irkustk. Chúng tôi phải
mất ba ngày bốn đêm, để trãi qua cuộc hành trình dài bốn ngàn năm trăm
cây số ngăn cách chúng ta.
Madrid
Sir Ashton đặt điện thoại lên bàn cà phê, ông nới lỏng vạc áo choàng của
mình và trở lại giường.
-Tin mới nhất là gì? Isabel hỏi, gấp tờ báo lại.
-Chúng đã được phát hiện ở Moscow.
-Trong trường hợp nào?
-Chúng đã vào Học viện khoa học tìm thông tin về một người cung cấp đồ
cổ. Ông giám đốc nghi ngờ nên đã báo cảnh sát.
Isabel đứng dậy khỏi giường và châm một điếu xì gà.
-Chúng đã bị bắt chứ?
-Không, cảnh sát đã theo dõi khách sạn nơi chúng ở, nhưng đã đến quá trễ.
-Dù sao thì chúng ta cũng mất dấu chúng?
-Thực ra, anh không biết, chúng gần như bị tóm ở tàu Trans-Siberian.
-Gần như?
-Cảnh sát đã tóm được một thằng nhóc mua vé dùm chúng.
-Vậy,chúng đang ở trên tàu?
-Nhà ga đầy cảnh sát, nhưng không ai thấy chúng lên tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.