ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 87

-Cái gì thế này? Walter hỏi.
-Anh thật sự phải lòng dì Elena? (nguyên văn là “crush on” dịch “cảm
nắng” thì đúng hơn nhưng teen quá! >.<)
-Có chuyện gì khác xảy ra với anh vậy? anh chỉ nghĩ đến Keira, anh không
quan tâm đến lịch sử của riêng anh, nó không dành cho anh. Họ không ngu
ngốc khi nghiên cứu mấy mảnh vỡ đó. Đó là sức khỏe của anh chứ không
phải của cô nàng khảo cổ gia kia. Mỗi khi họ gọi Walter để giải cứu, Walter
luôn phải có mặt, ở đây, và ở đó. Nhưng khi tôi cố gắng trò chuyện với anh,
anh phớt lờ tôi. Đừng nói với tôi về những cảm xúc anh muốn thấy, vào lúc
duy nhất tôi muốn mở lòng mình ra với anh, anh lại châm chọc tôi!
-Tôi đảm bảo với anh rằng chuyện đó không phải là ý định của tôi.
-Ừ! Nó qua rồi, chúng ta có thể ngủ được chưa?
-Chưa, cho đến khi nào chúng ta kết thúc cuộc thảo luận này.
-Cuộc thảo luận nào? Walter giận dữ, cái mà anh đang nói đến
-Walter, anh thật sự thích dì tôi?
-Tôi đã rất bực mình khi phải đưa anh rời khỏi bệnh viện bằng cách khó
chịu như vậy, dù sao, đó có thể xem là câu trả lời không?
Tôi xoa xoa cằm và suy nghĩ một chút.
-Nếu tôi có thể làm cho bà hoàn toàn xá tội cho anh và khiến anh tha thứ,
anh sẽ hết giận chứ?
-Làm đi,rồi chúng ta sẽ thấy!
-Tôi sẽ làm nó vào ngày mai, ngay giờ đầu tiên.
Tâm trạng Walter đã thoải mái hơn, tôi có thể nhìn thấy hắn khẽ mỉm cười,
quay người lại và tắt đèn.
Năm phút sau hắn ngồi dậy và nhảy dựng trên giường.
-Sao chúng ta không xin lỗi vào tối nay?
-Anh muốn gọi cho dì Elena vào giờ này sao?
-Mới có mười giờ. Tôi đã lấy cho anh một thị thực đi Trung Quốc trong hai
ngày và anh có thể cho tôi sự tha thứ của dì anh trong một đêm, phải
không?
Tôi ngồi dậy và gọi cho mẹ, nghe lời bà căn dặn trong hai mươi phút đồng
hồ, không thể chen vào một lời nào. Khi bà ngưng lại một chút, tôi hỏi bà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.