ĐÊM ĐEN BUÔNG XUỐNG - Trang 105

— Tại sao cô quá quan tâm đến chuột như vậy? Chúng thì có liên quan

gì đến vụ án mạng chứ?

Rebecca nhắc lại câu hỏi, giọng đanh hơn:

— Ông có nhìn thấy chúng hay là không?

— Tôi ... không thực sự thấy nhưng mà tôi nghe thấy chúng bên trong

những bức tường.

— Trong tường ư?

— Nói đúng hơn là trong những đường ống của hệ thống sưởi ấy!

Tưởng chừng chúng rất gần nhưng, như cô biết đấy, trong những cái ống
trống rỗng đó thì mỗi một tiếng động đều phát ra thứ tiếng khá lớn. Có thể
lũ chuột cựa quậy ở tầng dưới hoặc ở một nơi khác trong khách sạn, nhưng
tôi nghe rất rõ tiếng của chúng. Lúc đó, tôi đã leo lên bàn giấy ở đằng kia và
áp tai vào ống thông gió. Tôi biết chúng không xa, Chúng rít lên. Một thứ
tiếng lạ lùng, gồm những tiếng chiêm chiếp, líu lo như chim. Xét theo âm
thanh thì có khoảng chục con. Tôi còn nghe thấy tiếng móng vuốt của
chúng sào sạo trên lớp kim loại ... nó khiến tôi nổi da gà.

— Ông đã nghe thấy thứ tiếng đó lúc nào?

— Sáng nay sau khi ăn sáng, tôi đã gọi xuống khách sạn để nói rằng

bữa điểm tâm quá tệ. Sau một hồi nói chuyện không mấy vui vẻ, tôi gác
máy - và ngay lúc đó, tôi nghe thấy tiếng chuột. Tôi lắng nghe một chút và
sau khi biết chắc, tôi đã gọi điện cho ông giám đốc than phiền về chuyện
đó, nhưng chẳng nhận được một lời giải thích thỏa đáng nào. Chán ngán, tôi
quyết định đi tắm, thay quần áo, và thu xếp hành lý để chuyển sang một
khách sạn khác.

— Ông có còn nhớ chính xác giờ mà ông đã nghe thấy tiếng chuột

không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.