ĐÊM ĐEN BUÔNG XUỐNG - Trang 110

— Anh muốn nói tôi là người khiếp sợ?

— Bộ không phải sao Rebecca?

— Tôi sợ gì chứ?

— Đêm qua, có một điều ...

— Chớ có ngu ngốc!

— Vậy thì, ta hãy nói chuyện đó đi!

— Bây giờ không phải là lúc nói chuyện đó!

Jack nhìn đồng hồ:

— Mười một giờ hai mươi. Chúng ta sắp ngưng công việc để ăn trưa và,

như cô đã hứa, chúng ta sẽ nói đến chuyện đó trong bữa ăn nhé.

— Nếu chúng ta đủ thời gian để ăn trưa, như tôi đã nói.

— Chúng ta có thời gian rảnh mà!

— Tôi không nghĩ thế! Còn bao nhiêu việc phải làm đây này!

o O o

Ra khỏi nhà bằng cửa sau, Lavelle đứng gần bồn cỏ đã ngả sang màu

nâu vì giá rét. Y nhìn các bông tuyết bay bay trong gió. Đây là lần đầu tiên
y thật sự trông thấy tuyết bởi từ ba mươi năm nay, y chỉ sống ở Haiti, Saint
- Domingue, Jamaica và một vài đảo trong vùng Caribean.

Trước đây y tưởng rằng với một người quen sống ở vùng nhiệt đới thì

mùa đông ở New York hẳn phải khắc nghiệt, buồn bã lắm. Vậy mà, mùa
đông ở đây đã mang lại cho y nhiều điều thích thú và một tâm trạng tích
cực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.