ĐÊM ĐEN BUÔNG XUỐNG - Trang 170

Bé cũng không quên những đôi mắt trắng bạc dưới tầng hầm của

trường.

Vậy mà bây giờ, chúng lại xuất hiện.

Hai cái móng vuốt đã lún sâu vào chiếc ủng của bé và xé rách nó.

Đột nhiên, bé không còn cảm thấy nghẹt thở nữa. Bé hít thật sâu không

khí giá rét và điều đó giúp bé tạm thời đẩy lùi sự sợ hãi đang làm bé sững
người. Bé vùng mình, rút chân ra khỏi các ngón tay và chạy ào về chiếc
taxi, chui vào xe và đóng mạnh cửa. Chiếc taxi phóng đi.

Dì Faye và Davey đang nói về cơn bão tuyết. Cả hai đều không biết

rằng Penny đang điếng người vì sợ. Trong khi họ vẫn đang trò chuyện thì
Penny cúi người xuống, đưa tay sờ chiếc ủng. Lớp cao su đã bị xé toạc,
Penny rút khóa kéo của chiếc ủng xuống, thọc tay dưới vớ để sờ vết thương.
Bé cảm thấy ran rát, khi lấy tay ra bé thấy có máu ở đầu các ngón tay.

Dì Faye hỏi:

— Chuyện gì thế bé cưng?

— Cháu không sao - Penny nói.

— Máu ở đâu vậy?

— Cháu chỉ bị trầy sơ thôi ạ!

Mặt của Davey tái xanh. Cố giữ giọng bình tĩnh để Davey yên tâm,

Penny nói:

— Chị không sao mà, Davey.

Dì Faye cúi người, bảo Penny cởi ủng và vớ để nhìn kỹ bàn chân của

bé. Có một vết thương khá rộng và nhiều vết cào ở mắt cá chân, nhưng máu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.