Jack thở dài, gật đầu. Họ leo lên những bậc thang. Jack thầm nghĩ,
mang theo lệnh bắt giữ khẩn cấp, dộng cửa và lớn tiếng, “Cảnh sát đây!” -
những điều đó hình như khá khôi hài trong tình huống lạ lùng này nhỉ.
Carver xoay đấm cửa nhiều lần rồi nói:
— Khóa mất rồi.
Jack đã thấy điều đó nhưng trong lòng bị thôi thúc phải đưa tay thử
xem. Nắm đấm cửa nhẹ nhàng xoay chuyển trong tay anh và cửa mở ra.
Carver nói:
— Với tôi thì cửa khóa, nhưng lại mở với anh.
Họ bước vào và nép sang một bên, để phòng bị nhả đạn. Jack đưa tay
mở rộng cửa rồi tiến vào trong tư thế bò, súng hướng về phía trước. Trong
nhà tối đen như mực. Sau một lúc mò mẫm, cuối cùng Jack đã tìm thấy
công tắc điện.
Đèn bật lên chiếu sáng một gian sảnh rộng với phía bên trái là cầu thang
gỗ có lan can chạm trổ. Bên kia cầu thang, sảnh hẹp dần, dẫn ra nhà sau.
Phía tay phải, cách Jack gần một thước, có một cửa vòm dẫn vào một không
gian tối om.
Jack thận trọng tiến về phía đó và bật công tắc. Ngọn đèn trần thắp sáng
căn phòng trống trơn, không có bàn ghế, không màn cửa, chỉ có lớp bụi
xám xịt và bốn bức tường trần trụi.
Đến bên Jack, Carver hỏi nhỏ:
— Có đúng nhà này không?
Jack chưa kịp trả lời thì một viên đạn đã xé gió sát đầu anh và liền sau
đó là hai tiếng nổ. Áp sát sàn nhà, Jack lao mình ra giữa phòng, theo sau là