ĐÊM ĐỊNH MỆNH - Trang 138

Con Thú Trong Rừng

Ed Gorman

K

hi tôi đến chuồng bò, mảnh trăng lưỡi liềm đã vắt ngang bầu trời

đêm tháng chín. Con chim lợn, luôn đậu trên cây du già bên thung lũng, đã
cất tiếng hú vang trong màn đêm miền thôn dã Iowa này.

Hai mươi phút đầu tiên tôi quét dọn các chuồng, gom những đám rơm

vương vãi trên sàn rồi rải một lớp mạt cưa để hút ẩm và tẩy mùi hôi. Nuôi
bò sữa rất bận rộn.

Làm công việc thường nhật mà tâm trí tôi cứ ở đâu đâu. Tôi chỉ nghĩ

đến khẩu colt 45 cũ kỹ ông ấy dùng trong quân đội. Thường thì nó nằm
trong bao súng treo trên móc trong căn phòng dư trên lầu, nơi ông ấy đã
dọn đi sau khi mẹ mất hai năm trước vì bệnh ung thư. Hình như căn bệnh
ấy di truyền trong gia đình mẹ. Bố nói bố dọn đi vì bất cứ lúc nào ở trong
phòng cũ, nằm trên cái giường quen thuộc của hai người, bố lại khóc. Mà
bố thì kiêu hãnh, ngạo nghễ lắm, thường nói đàn ông mà khóc thì không
hay chút nào. Lại nữa, một đêm say bố kể rằng chỉ vài phút sau khi vào
phòng, bố đã nói chuyện với hồn ma của mẹ và bố sợ. Vì thế bây giờ bố
luôn đóng cửa phòng đó và ngủ trong căn phòng nhỏ dưới nhà.

Tôi muốn biết bố đang ở đâu. Tôi muốn biết bố đang làm gì.
Bố đi ba tiếng trước, nói sẽ trở về cùng tôi ăn tối. Nhưng bố không về.
Khi tôi làm một ít mì ống, đi ngang qua căn phòng đó, tôi không thấy

bao da và khẩu súng đâu nữa.

Rải mạt cưa các chuồng xong, tôi ra ngoài, đứng trong bóng tối nóng

bức, bóng tối bao phủ khắp các ngọn đồi miền quê Iowa. Trên trời lấp lánh
ánh sao. Mùi cây cỏ thoảng từ thung lũng gần cạnh. Mùi gỗ, như mọi mùa
thu, từ rừng thông nhè nhẹ đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.