ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 27

Tất nhiên, nếu khám phá ra anh là ai hoặc có thể nói là cái gì, chắc cô

nàng sẽ trắng bệch vì sợ hãi. Và nếu như cô ta cũng giống như cô chị gái,
có lẽ hai người sẽ đánh nhau một trận sống mái ra trò.

Thật là đáng tiếc. Nhưng dù sao anh cũng đã quá quen thuộc với sự sợ

hãi mà loài người dành cho anh. Đó là một lời nguyền và là sự cứu rỗi đối
với giống nòi của anh.

“Ai đang lắng nghe?” cô cũng thì thầm.

Anh mở mắt, giọng nói của cô thật dịu dàng và du dương quá. Anh rất

thích giọng nói mượt mà hơi ngân dài của người phương nam. Và người
phụ nữ này lại sở hữu một chiếc lưỡi mềm như lụa.

Mặc cho sự cự tuyệt mãnh liệt của ý chí, cơ thể anh không ngừng khát

khao đòi hỏi cái cơ thể bên dưới. Khao khát đó càng tăng thêm đến độ anh
muốn nuốt chặt hoặc chỉ một phần thôi đôi môi mời gọi khi trong lúc vô
tình, anh khiến cho hai đùi cô dang rộng ra, và cả người anh tiếp nhận hoàn
toàn cái hơi nóng hừng hực đang tỏa ra từ cơ thể cô.

Đúng rồi, anh có thể thưởng thức người phụ nữ này.

Tất cả mọi thứ của cô. Tất cả.

Anh ngả người ra sau để có thể nhìn kỹ hơn gương mặt cô. Mái tóc nâu

tối màu buộc hờ bằng một dây buộc tóc màu nâu nhạt lấp lánh trong ánh
sáng. Đôi mắt xanh thẫm thể hiện sự bối rối, phẫn nộ và tất cả cảm xúc của
người phụ nữ. Nó khiến cho cô gái trông thật hiền lành và thánh thiện, nhất
là vết tàn nhang nhỏ ngay dưới mắt phải. Đó là điểm khác biệt duy nhất
giữa cô và người chị song sinh.

Nốt tàn nhang đó và cả mùi hương cô đang sử dụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.