ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 29

vết thương khá nặng. Nhưng trông anh ta có vẻ như chẳng có chuyện gì xảy
ra. “Anh bị thương ở đâu thế ?”

Không trả lời mà đưa tay vuốt mái tóc hung hung, anh khựng người nhìn

chằm chằm vào cái còng bạc kẹp nơi cổ tay phải, và rồi sắc mặtbiến đổi, thể
hiện một sự giận dữ sâu sắc.

Chỉ dựa vào ánh mắt lạnh lùng cùng cực của anh khi nhìn vào chiếc

còng, cô biết việc bị còng tay thế này khiến anh khó chịu gấp mấy lần mình.

Bây giờ, khi không còn phải chịu cái áp lực cơ thể anh đè lên người

mình, cô lại phải đối diện với một thứ khác khó chịu hơn – tâm trạng u ám
tỏa ra từ anh. Nhưng gương mặt anh vẫn trông đầy mị lực và hấp dẫn.

Như một vị anh hùng.

Cô dễ dàng nhận ra bộ quần áo anh đang mặc trên người vừa hao hao

giống quần áo của quan nhiếp chính vừa tựa như đồ của các hiệp sĩ thời
trung cổ. Bộ trang phục đó thật chẳng hợp với cái không khí của thế giới
hiện đại này tẹo nào.

“Chà, chà,” một giọng nói kỳ lạ vang lên, “Kẻ Săn Đêm cuối cùng cũng

đã thức tỉnh.”

Amanda nhận ra cái giọng nói đanh ác này chính là giọng của người đã

tập kích cô ở nhà Tabitha.

“Desi bé bỏng,” người đàn ông đứng cạnh cô lên tiếng trách mắng trong

khi mắt anh ta nhìn trừng trừng vào bức tường nâu. “Vẫn còn chơi cái trò
trẻ con này à. Không dám đường đường chính chính xuất hiện trước mặt ta
như một tên Daimon thật sự sao ?”

“Lâu rồi không gặp Kẻ Săn Đêm. Mi thấy đó, ta không phải như những

kẻ khác cứ khúm núm cúi đầu trước một con sói to xác xấu xa. Ta chính là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.